Saturday 4 July 2009

Xuân tình yêu - Cổ tích

Ngày xưa, có một cô gái xinh đẹp rất khéo về nghề thêu dệt. Rất nhiều chàng trai giàu có muốn lấy cô làm vợ, nhưng cô vẫn chẳng ưng ai.
Cô nói: ‘Tôi sẽ lấy một người có thể nhuộm được sợi chỉ màu hồng không bao giờ phai và dệt được mười mét vải lụa không có đường khâu nối nào.’
Cách đó khoảng mười dặm có một chàng thợ dệt trẻ. Cha mẹ chàng mất khi chàng còn rất nhỏ, những người bầu bạn duy nhất của chàng chỉ là một gốc cây và một con én nhỏ. Một ngày nọ, con én nhỏ bay rớt vào khung cửi dệt vải của chàng và bị gãy cánh. Chàng trai trẻ đã chăm sóc cho chim én mạnh khoẻ troẻ lại sau đó nó ở luôn bên cạnh chàng. Còn gốc cây là do mẹ chàng trồng trước khi bà qua đời.
Một ngày kia, chim én trở về nhà với những thông tin quan trọng. Nó nói ‘Cách đây mười dặm có một cô gái xinh đẹp rất giỏi việc thêu thùa. Nàng đưa ra một lời thách đố rằng nàng sẽ lấy ai có thể dệt được mười mét vải lụa không có đường khâu nối và nhuộm được những sợi chỉ hồng không bao giờ phai.’
Chàng trai trẻ chọn những sợi chỉ tơ tốt nhất và bắt đầu dệt. Dệt mười mét vải lụa khong có đường chỉ nối chẳng khó gì với chàng, nhưng làm sao chàng có thể nhuộm được loại chỉ màu hồng không phai? May thay, chim én nhỏ đưa ra một giải pháp. Nó dẫn chàng trai tìm đến một vị tiên sống trên ngọn núi cao. Vị tiên này cũng rất thạo về việc may thêu. Sau khi nghe chàng trai trẻ nói về ý định của mình, vị tiên hứa sẽ giúp chàng. Vị thần bảo: ‘Tất cả các màu đều phai mờ theo thời gian. Chỉ có màu nhuộm duy nhất không phai chính là máu đấy, con ạ. Con phải chích vào tay lấy máu, rồi dùng máu đó nhuộm sợi chỉ tơ.’
Chàng trai vội làm theo lời vị tiên hướng dẫn, nhưng chỉ sau bảy ngày, chàng đã kiệt sức vì mất quá nhiều máu. Một lần nữa, chim én lại xuất hiện giúp chàng, chim én mang thức ăn và dược thảo đến cho chàng. Sau mười ngày, chỉ đã được nhuộm xong với một sắc hồng tuyệt đẹp.
Theo chim én dẫn đường, chàng trai mang tấm vải và cuộn chỉ đến nhà cô gái. Những người cầu hôn giàu có cũng đang có mặt ở đó, tất cả đều mang theo những cây lụa và những cuộn chỉ mà họ đã thuê người khác làm. Cô gái nhận tất cả vải và chỉ. Sau đó cô lấy ra một chiều gương nhỏ và một cây kim mà cha cô đã để lại cho cô. Cô đặt gương sát vào từng thớ vải, và qua hình phản chiếu trong gương, cô nhìn thấy những đường khâu nối trên vải. Và bằng cách xỏ chỉ qua cây kim của cô, cô thấy màu sắc của chỉ rất nhạt. Cô gái lặp đi lặp lại những lần thử nghiệm như thế, cho đến khi cô thử đến tấm vài do chàng trai dệt.
Nhìn qua gương, cô thấy tấm lụa toả sáng mịn màng như dòng sông ngập tràn ánh trăng. Và khi cô xỏ sợi chỉ nhuộm sắc hồng của chàng trai qua kim, sợi chỉ sáng rực lên một màu hồng tươi thắm. Thế là cô gái đồng ý làm vợ chàng thợ dệt. Rất nhiều người đến xem đã chúc mừng đôi vợ chồng trẻ, chỉ có những người cầu hôn giàu có ra về với lòng tức giận.
Một trong những người câu hôn bị từ chối đã đến gặp nhà vua, một lão già có tính sợ lửa phi lý nên không bao giờ dời khỏi lâu đài của mình. Mặc dù tuổi đã cao, vua vẫn khao khát lấy được các cô gái trẻ đẹp. Khi nghe được tin về cô thợ thêu mỹ miều, vua liền ra lệnh ra quân lính đi bắt cô gái đem về hoàng cung.
Trong lúc ấy, đôi vợ chồng trẻ vẫn chưa hay gì về mối nguy hiểm sắp ập đến. Cô gái bận bịu với việc may chiếc áo lụa. Sau khi cô nghe chồng kể về cách anh đã nhuộm được sợi chỉ hồng, cô đã thêu những bông hoa năm cánh lên chiếc áo để tượng trưng cho năm ngón tay đẫm máu của chồng.
Chiếc áo đó đẹp đến nỗi nhiều người đã kéo đến để chiêm ngưỡng nó. Người vợ trẻ vừa mới mặc chiếc áo vào thì quân lính của nhà vua xuất hiện. Quân lính giữ chặt người thợ dệt và kéo cô gái đi. Khi chim én đến cố gắng giúp cô thì một tên lính đã giết chết chim én.
Đường trở về hoàng cung thật là xa xôi. Càng bị đưa đi xa nhà, cô gái càng trở lên tuyệt vọng. Cô xé những bông hoa thêu trên áo và tung vào trong gió. Cô nức nở nói: ‘Gió ơi! Hãy giúp ta mang những bông hoa này đến người chồng thân yêu của ta nhé.’
Gió đã làm theo lời cô thỉnh cầu, mang những bông hoa thêu trở về nhà cho chồng. Khi bước ra ngoài, chàng thợ dệt rất ngạc nhiên nhìn thấy gốc cây mà mẹ chàng đã trồng phủ đầy những bông hoa màu đỏ. Không thể chịu nổi ý nghĩ sẽ chung sống với ông vua già, cô gái đã treo cổ tự tử bằng chính chiếc áo lụa của cô. Khi quân lính về đến cung đình, vua cho triệu họ vào chầu. Các tên lính tâu: ‘Cô gái vì quá nhớ thương chồng nên đã tự vẫn.’ Vừa nghe qua, vua bỗng nổi trận lôi đình. Vua truyền lệnh tống giam người thợ dệt.
Sáng hôm sau, khi chàng thợ dệt bước đến gốc cây đang trổ bông, chàng nghe thoảng trong gió có tiếng thì thầm ‘Chàng ơi, thiếp phải giấu những bông hoa trước khi quân lính đến đây tàn phá chúng. Và chàng cũng nên rời xa nơi này đi.’ Tiếng nói vừa im dần thì một luồng gió mạnh thổi tới và cuốn đi những bông hoa đỏ.
Chàng trai trẻ quyết định đi đến kinh thành, vì chàng vẫn hy vọng sẽ tìm được vợ của mình. Trên đường đi, chàng ghé ngang chỗ ở của vị tiên. Vị tiên nói tiếp: ‘Nếu con muốn gặp lại vợ của con thì con phải giết chết vị vua độc ác kia.’ Vị tiên nói tiếp: ‘Để thành công, con cần sự giúp đỡ của chim én.’
Người thợ dệt đáp lại với vẻ buồn rầu: ‘Nhưng tiên ơi, con én đã bị người ta giết chết rồi. Làm thế nào con có thể cứu nó sống lại được?’
Vị tiên bảo chàng hãy chôn xác chim én dưới gốc cây mà mẹ chàng đã trồng. ‘Khi mùa xuân đến, nó sẽ sống lại thôi.’ Chàng thợ dệt làm theo lời vị tiên dặn, và mùa xuân tới, những nụ hoa nhỏ màu hồng đâm hoa nở nhuỵ trên cành cây. Vài ngày sau đó, chim én lại xuất hiện. Cùng với chim én, chàng thợ dệt khởi hành về hướng kinh đô. Cải trang làm người bán than dạo, chàng mang theo một cành cây đang nở hoa màu hồng.
Khi đến cung điện, chàng thợ dệt lân la đến tên lính gác và xin hắn cho chàng được dâng lên nhà vua nhành cây đang ra hoa. Vua truyền lệnh cho người lạ mặt vào hầu. Lúc vua cúi xuống để nhìn kỹ những bông hoa, nhành cây đột ngột phát lửa. Râu của vua bị bốc cháy rồi ngọn lửa nhành chóng lan khắp long bào và thiêu chết vị vua.
Chẳng phải do phép màu kỳ diệu nào đã làm cho cành cây bốc cháy mà đó chính là do tài khéo léo của chàng thợ dệt. Chàng đã đặt một cục than đang cháy vào bên trong cành cây, và trong lúc trao cành cây co nhà vua, chàng đã thổi cho cục than cháy bùng lên.
Chàng thợ dệt tìm thấy chiếc áo mà vợ chàng đã dùng để treo cổ tự tử và đem chôn nó dưới gốc cây của mẹ chàng. Sáng hôm sau, hoa phủ đầy kín chiếc áo.
Sau đó chim én dẫn chàng thợ dệt đi thật xa, đến một khu rừng rậm. Bên trong một hang động có đặt một thân cây lớn chứa thi thể vợ của chàng thợ dệt. Theo lời hướng dẫn của chim én, chàng thợ dệt gói thân cây bằng chiếc áo của mình. Đột nhiên, thân cây vỡ ra thành hàng ngàn mảnh vụn và người thiếu phụ trẻ từ trong đó bước ra ngoài, vẫn còn sống và khoẻ mạnh.
Chàng thợ dệt cùng vợ và chim én sánh bước trở về nhà. Trong niềm háo hức được chia sẻ sự vui sướng với mọi người, họ đã hái tặng những người láng giềng những bông hoa màu hồng trên cây của họ. Những bông hoa tươi nở màu hồng này, ngày này được biết đến với tên gọi hoa đào, là biểu tượng cho tình yêu cao cả. Mỗi mùa xuân đến, những bông hoa xinh đẹp này lại nở rộ, và những chú én trung thành lại xuất hiện.

No comments:

Post a Comment