Friday 26 June 2009

Chiếc bình nứt - st













Hồi ấy, bên Tàu có một người gánh nước mang hai chiếc bình lớn treo hai đầu một cái đòn gánh đeo ngang cổ. Một trong hai bình ấy bị một vết nứt, còn bình kia thì tuyệt hảo và luôn luôn đem về đủ lượng một bình đầy nước. Cuối đoạn đường dài từ con suối về đến nhà, chiếc bình nứt lúc nào cũng vơi chỉ còn một nửa bình. Suốt hai năm tròn ngày nào cũng vậy, người gánh nước chỉ mang về nhà có một bình rưỡi nước. Dĩ nhiên, cái bình nguyên vẹn rất hãnh diện về thành tích của mình, hoàn tất cách tuyệt hảo nhiệm vụ nó được tạo ra để thi hành. Còn tội nghiệp chiếc bình nứt, nó rất xấu hổ về khuyết điểm của mình, và khổ sở vì chỉ hoàn tất được có một nửa công việc nó được tạo ra để làm.
Sau 2 năm chịu đựng cái mà nó cho là một thất bại chua cay, một ngày nọ chiếc bình nứt bèn lên tiếng với người gánh nước bên bờ suối. “Con thật lấy làm xấu hổ, vì vết nứt bên hông làm rỉ mất nước suốt dọc đường đi về nhà bác" Người gánh nước trả lời: “Con đã chẳng để ý thấy chỉ có hoa mọc trên đường đi bên phía của con à? Đó là vì ta vẫn luôn biết cái khuyết điểm của con, nên ta đã gieo hạt hoa dọc đường bên phía của con, và mỗi ngày trên đường mình đi về con đều đã tưới nước chúng nó... ... Hai năm nay ta vẫn luôn hái được mấy đóa hoa đẹp đó để chưng trên bàn. Nếu mà con không phải là con y như thế này, thì trong nhà đâu có được trang hoàng đẹp đẽ như vậy.

Mỗi người trong chúng ta đều có những khuyết điểm rất riêng biệt. Ai cũng đều là mình còn có khiếm khuyết. Nhưng chính đó của từng người trong chúng ta mới khiến cho đời sống chung của chúng ta và các vết nứt và khuyết điểm làm chúng ta thỏa mãn. trở nên thú vị hơn. Chúng ta phải chấp nhận cá tính của từng người trong cuộc sống, và tìm cho ra cái tốt trong họ.

Cà phê Lú - thơ vui

Cà Phê em bỏ chút tình
Ly này đặc biệt chỉ mình anh thôi
Uống đi kẻo nguội mất rồi
Anh còn liếc mắt như ngồi không yên
Biết là em đẹp như Tiên
Còn ai trong tiệm làm duyên với chàng
Tiệm em không có họ hàng
Hay anh sợ vợ đi ngang chỗ này
Thôi thì anh hãy lại đây
Ngồi trong góc kẹt có cây che rồi
An tâm thong thả anh ơi
Cho em nhiều Tip làm bồi cho anh
" Chà ! Cô vừa đẹp vừa lanh
Cà Phê ngon lắm, còn rành thói quen "
Cám ơn anh quá lời khen
Cần thêm chi nữa em đem ra liền
Mải mê tiếp chuyện em quên
Chờ em chút xíu, pha thêm ly nhì
Dù quên tiền Tip đôi khi
Chỉ là sơ ý có gì đâu anh
Anh nào phải thứ lưu manh
Đã là khách quí trung thành bấy lâu
Ly nhì không tính tiền đâu
Xin anh đừng ngại ngồi lâu mỗi tuần
Rủ thêm bạn đến dừng chân
Nè, anh cầm lấy vài phần coupon
Về nhà nếu vợ hỏi trông
Rằng anh bận họp việc công mới về

Nụ cười - st

Nụ cười chẳng mất vốn mà lợi thật nhiều.
- Nụ cười không làm nghèo người phát ra nó nhưng làm giàu người nhận nó.
- Nụ cười chỉ nở trong khoảnh khắc, nhưng có khi làm cho ta nhớ suốt đời.
- Kẻ phú quý tới bực nào mà không có nụ cười thì cũng vẫn còn nghèo; còn kẻ nghèo hèn tới đâu mà sẵn có nụ cười trên môi thì vẫn còn cái vốn vô tận.
- Nụ cười mang hạnh phúc trong gia đình, nó là nguồn gốc những hảo ý trong thương nghiệp và là dấu hiệu của tình bè bạn.
- Nụ cười bồi dưỡng kẻ mệt nhọc, nó là hình ảnh bình minh cho kẻ ngã lòng, là nắng xuân cho kẻ buồn rầu, và là thuốc mầu nhiệm nhất của tạo hóa để chữa lo âu.
- Nụ cười không thể mua được, không thể xin như khất thực được, không mượn được, mà cũng không thể ăn cắp được. Vì ta khư khư giữ nó thì nó chẳng có giá trị gì, nhưng nếu ta dùng nó một cách rộng rãi thì giá trị nó vô cùng. Cho nên khi bạn gặp một người mệt nhọc, không còn sức tươi cười với bạn được thì bạn hãy mỉm cười với người đó đi. Vì người nào không còn lấy nụ cười để tặng kẻ khác, người đó cần nhận một nụ cười hơn ai hết.
- Một nụ cười không làm mất mát gì cả, nhưng lại ban tặng rất nhiều. Nó làm giàu có những ai đón nhận nó mà không làm nghèo đi người sinh ra nó. Nụ cười chỉ nở trên môi trong khoảnh khắc phù du, nhưng ký ức về nó đôi khi tồn tại cả một đời.
- Người dù giàu sang đến đâu đi nữa cũng cần đến nụ cười, và người dù nghèo hèn cùng tột cũng sẽ được nụ cười làm cho trở nên giàu có.
- Nụ cười nuôi dưỡng hạnh phúc trong gia đình, gầy dựng thiện ý trong làm ăn, và làm lớn mạnh mối tương giao trong tình bạn, mang đến sự thư giãn những khi ta mỏi mệt, niềm hy vọng những khi tuyệt vọng và ánh sáng những khi ta tăm tối trong muộn phiền.
- Có những người không bao giờ nở một nụ cười với bạn. Không hề gì, bạn cứ trải lòng mình ra và tặng họ nụ cười của bạn. Họ là những người không còn nụ cười để cho, vì lẽ đó, họ chính là những người cần nụ cười của bạn hơn ai hết.
- Hãy tươi cười với mọi người. Chúng ta chẳng những không mất gì cả, mà trái lại, sẽ nhận được rất nhiều.

Những ý tưởng hay - st

Hãy luôn đặt mình vào vị trí người khác, nếu điều đó làm tổn thương bạn thì nó cũng sẽ tổn thương người khác. Một lời nói vô ý là một xung đột nguy hiểm, một lời nói nóng giận có thể làm hỏng cả một cuộc đời, một lời nói đúng lúc có thể làm giảm căng thẳng, còn lời nói yêu thương có thể chữa lành vết thương và mang đến sự bình yên…

Ðôi khi trong cuộc sống, có lúc bạn cảm thấy bạn nhớ ai đó đến nỗi muốn chạy đến và ôm chầm lấy họ. Mong rằng bạn sẽ luôn mơ thấy họ. Hãy mơ những gì bạn muốn, đi đến nơi nào mà bạn thích, hãy làm những gì bạn thích vì bạn chỉ có một cuộc sống và một cơ hội để làm tất cả trong một đời. Mong rằng bạn luôn có đủ hạnh phúc để vui vẻ, đủ thử thách để mạnh mẽ hơn, đủ nỗi buồn để bạn trưởng thành hơn và đủ tiền để mua quà cho bạn bè…

Nói từ cuộc sống - st

* Hãy tin vào mình và những gì mình làm, bạn sẽ đạt được điều bạn muốn. Hãy theo đuổi những ước mơ của bạn đến cùng, bạn sẽ biến nó thành hiện thực!
* Đừng bao giờ quá buồn bã hay lo lắng vì những lời chê bai hay phê bình từ người khác, bạn ạ! Mỗi người có một cách nhìn và lối suy nghĩ riêng. Vậy tại sao chúng ta lại để những lời chỉ trích của người khác ảnh hưởng quá nhiều đến cuộc sống của chính mình? Hãy làm theo những gì trái tim mách bảo, và làm hết khả năng của mình. Bạn sẽ không phải hối tiếc về những lựa chọn của bản thân.
* Chẳng hề khó khăn như chúng ta hằng nghĩ khi muốn thay đổi cuộc sống của mình. Những thất bại, những mất mát và cả những cuộc ra đi đều cần phải để lại phía sau. Ngày hôm qua sẽ không còn nữa khi ta thay đổi. Và sự thay đổi là điều tất yếu để lớn lên. Hãy tự thay đổi mình để thay đổi cuộc sống của mình!
* Cuộc sống rất tuyệt vời nếu bạn biết sống và dám sống. Hãy thử "sống" như chính mình muốn sống từ hôm nay, để sau này, khi vốn thời gian của bạn cạn kiệt, bạn sẽ không phải hối tiếc vì chưa kịp làm quá nhiều điều, cả những điều rất nhỏ và những điều rất lớn.
* Đối mặt với những thách thức của cuộc sống, nếu chúng ta không thể thay đổi cả thế giới.

Luật định cho riêng mình - st

1. Hãy tự hào về mình
Niềm tự hào về bản thân chính là con đường đưa bạn bước tới đỉnh cao của cuộc sống.Trong cuộc sống có vô số những điều có thể đưa bạn tới con đường đó. Trước tiên bạn nên tự hào với trình độ, với công việc và tất cả những gì mà bạn đã đạt được. Bước tiếp tới bạn hãy cho mình được tự hào với những người thân và mái ấm của mình. Cũng như câu "quê hương là chùm khế ngọt..." và nó cũng chính là niềm tự hào của bạn.
Nếu như lạc quan hơn một chút bạn sẽ thấy tất cả những gì chung quanh đều có thể khiến bạn thấy vui sướng và tự hào. Bạn hãy thật dũng cảm để bước đi, bạn chính là bạn không có gì để mặc cảm khi kém hơn người khác. Hãy giúp đỡ những người chung quanh, và chính bản thân mình. Hãy cùng giúp đỡ nhau tiến lên và sống với niềm tự hào về bản thân mình.
2. Hãy tự quyết định cho mình
Bạn không nên chần chừ với một quyết định nào hết. Hãy cẩn thận nhìn lại một lần nữa, nếu như vẫn thấy không sai. Bạn hãy cho bản thân một lần cơ hội biết tự quyết định cho chính mình. Hãy nắm trong tay số phận của chính mình. Bắt đầu từ những việc đơn giản như: nếu muốn liên lạc với ai đó thay vì ngồi viết thư hãy gửi mail hoặc sms.
Nếu muốn có một thân hình thon thả mà bạn không thể tập qua 1h hãy chỉ bắt đầu từ 40 phút mà thôi. Sự khởi đầu bao giờ cũng rất khó, thế nhưng đừng bao giờ bỏ cuộc vì lý do "tôi làm không được hoàn hảo". Trên đời này đâu có gì được gọi là mỹ mãn. Chẳng hạn như nếu bạn muốn làm việc thiện hãy bắt đầu ném những đồng xu lẻ cho những người nghèo.
Nếu bạn muốn con cái học giỏi hơn hãy kèm chúng 15 phút mỗi ngày. Hãy thường xuyên làm những việc mà bạn muốn, nhưng không cần phải miễn cưỡng sức mình.
Bạn chỉ cần bắt đầu và cố gắng cho bước tiến ngày một xa hơn. Thành công không phải một sớm, một chiều nhưng nếu đã là nguyện vọng hãy để nó có được hy vọng thành công.
3. Hãy sống như một dũng sĩ
Một dũng sĩ thường rất mạnh dạn, hòa đồng, quyết tâm, sự chịu đựng và lòng cầu tiến. Tất nhiên trong những bản lĩnh ấy cũng không thể thiếu sự tự tin, cảm thông và bình tĩnh. Người ấy luôn tiến vể phía trước, trong khi có những người thà rằng lẩn trốn ở đằng sau. Dũng sĩ luôn hiện diện tại mặt trận, nhưng cũng có cuộc sống thường ngày của mình.
Hãy cố bình tĩnh và thân mật kể cả đối với những người đối với bạn khó chịu, quá đáng và bất công. Những người mà bạn đã từng giúp đỡ dù họ không dành cho bạn một lời cảm ơn. Hãy tiếp tục giúp đỡ họ. Bạn hãy luôn nói những lời thật lòng cho dù có thể có làm gây mất lòng người.
Con đường đi tới thành công có thể làm bạn thất vọng và sụp đổ, thế nhưng đừng bao giờ bỏ cuộc. Dũng sĩ là một cấp cao hơn những người trong thiên hạ. Người thầy luôn luôn phải tự rèn luyện bản thân mình để giúp đỡ người khác.
4. Hãy đưa ra một luật định cho riêng mình
Nếu bạn là một người nhiệt tình, mạnh mẽ, hào phóng bạn là người thành công. Sẽ có rất nhiều người muốn nhờ vả bạn. Họ sẽ may mảy để thay đổi quyết định của bạn.
Hãy tập trung vào điều mà bạn muốn làm, phải luôn tự nhắc nhở mình để khỏi quên mụch đích chính của mình là gi.
Bạn có sự xếp đặt và hành động của riêng mình hãy dành cho "tâm" quyền quyết định. Bạn đừng bao giờ đồng ý đi tới phương pháp giải hòa, nếu như bạn biết được sự thật ngiêng về mình. Bởi sự dối trá nào cũng chỉ dẫn tới sự dối trá khác to lớn hơn. Nếu bạn đã nhận lời làm việc gì đó, đừng bao giờ thất hứa.
Bạn hãy chịu trách nhiệm về những việc làm của mình. Những người xung quanh luôn muốn biết bạn nghĩ gì và sự quyết tâm của bạn là bao nhiêu.
Bởi vậy mỗi khi nói chuyện, hãy nói một cách rõ ràng, rành mạch. Hãy đưa ra những vấn đề và những yếu tố trực tiếp có hiệu lực với việc mà bạn đang nói.
Nếu như bạn luôn giữ đúng lời hứa, bạn sẽ đón nhận được sự mến phục của bạn bè. Nhưng nên nhớ đừng hứa hẹn gì hơn câu "bạn có thể tin vào lời hứa của tôi"

Ung thư Ruột già - Bác sĩ Nguyễn Ý Đức

Từ nhiều năm nay, Y giới Hoa Kỳ đã chọn tháng Ba là thời gian để nhắc nhở mọi người ý thức thêm về một bệnh ung thư với tử vong đứng hàng thứ ba trong các ung thư ở nam cũng như nữ giới tại Hoa Kỳ. Đó là ung thư đại tràng và trực tràng (Colorectal Cancer).
“Tháng Ung Thư Ruột Gi�” được nhiều tổ chức y khoa uy tín thực hiện và đã được Tổng Thống Hoa Kỳ ra sắc lệnh công nhận. Lý do là hàng năm bên Mỹ có gần 150,000 trường hợp bệnh mới, và trên dưới 60,000 tử vong vì bệnh.
Năm 1985, tin tức về giải phẫu ung thư ruột già của cựu Tổng Thống Ronald Reagan đã được truyền thông tường thuật rộng rãi và cũng nhắc nhở công chúng để ý tới nan bệnh này mà đi khám bệnh, điều trị.
Ôn lại về Ruột Già
Là thành phần của bộ máy tiêu hóa, nhưng ruột già không trực tiếp làm việc tiêu hóa thực phẩm như miệng, bao tử, ruột non. Ruột này chỉ hấp thụ một số lớn nước và chất điện giải trong chất bã thực phẩm từ trên chuyển xuống.
Dài khoảng 1,5 thước tây (5 feet) Ruột Già có ba phần chính là Đại Tràng, Trực Tràng và Manh Tràng hoặc ruột dư. Mẩu ruột dư chẳng làm được cái tích sự gì cho cơ thể nhưng khi ể mình sưng lên là gây khó khăn cho sức khỏe. May mắn là ít khi thấy nói chú ấy bị ung thư. Còn hai phần kia, ung thư là chuyện có thể xẩy ra.
Và Ung Thư
Đề cập tới ung thư thì chẳng khác chi đi lạc vào mê hồn của một trận đồ bát quái do Tôn Tẫn sắp đặt để dụ Bàng Quyên. Vì có nhiều điều về bệnh chưa được khoa học làm sáng tỏ:
- nguyên nhân chưa biết rõ;
- nguy cơ đưa tới bệnh ngày càng nhiều;
- khám phá khó khăn, đôi khi quá trễ;
- điều trị tuy có tiến bộ nhưng tử vong còn cao nhất là khi bệnh lan xa.
- Và không ai có thể miễn nhiễm với ung thư.
Trong tình trạng bình thường, tế bào của cơ thể tăng trưởng, sinh sản theo một trật tự đã được thiên nhiên định sẵn. Như là tre già măng mọc, hư hao thì thay thế, bổ xung.
Với ung thư thì mọi sự đảo ngược. Tế bào ung thư tăng trưởng bất bình thường, không kiểm soát được.
Khởi đầu với vài tế bào bất mãn hoặc bị vài rủi ro hóa chất “phản động” nào đó kích thích, xúi dục, chúng nổi loạn, tuyên bố độc lập, lập “chiến khu”. Chúng tự sinh sản, tự tăng trưởng vô trật tự, tạo ra một cục u tự trị, nhưng vẫn ăn bám vào huyết mạch kinh tế cơ thể. Rồi chúng chia nhau đi xâm lấn các vùng phì nhiêu xa gần, hủy hoại tế bào lành và gây tai họa cho nạn nhân.
Nguy cơ đưa tới ung thư
Trong ung thư Ruột Già, tế bào ung thư có thể xuất hiện ở bất cứ nơi nào trong chiều dài của ruột. Và thường thường khởi đầu từ 5-10% những mụn thịt (polyp) nhô ra trong lòng ruột chẳng khác chi đám nấm trên khúc cây già mục nát.
Nguyên nhân chính xác của ung thư chưa được biết rõ nhưng một số rủi ro có thể đưa tới bệnh đã được nêu ra. Kết quả nhiều nghiên cứu cho hay có tới 75% trường hợp ung thư xẩy ra mà không có một nguy cơ nào.
Với nhiều nghiên cứu quan sát, y khoa học đã nêu ra một số điều kiện thông thường có thể tạo cơ hội cho ung thư ruột phát triển như:
Người từ 40 tuổi trở lên
Chế độ dinh dưỡng nhiều chất béo bão hòa
Có thân nhân bị ung thư này
Bản thân đã có ung thư noãn sào, vú
Đã có bướu thịt polyp ở ruột già
Đã có bệnh viêm đường ruột như loét đại tràng (ulcerative colitis);
Có vài bệnh di truyền.
Tạp san của Hội Y Học Hoa Kỳ ngày 5 tháng 3, 2008 vừa qua có phổ biến kết quả nghiên cứu của bác sĩ chuyên khoa tiêu hóa Roy Soetikno, California, về ung thư ruột già. Theo vị bác sĩ này, không chỉ các polyp mới là rủi ro ung thư mà các vết thương dẹp hoặc lõm sâu cũng có thể là rủi ro. Các vết thương dẹp này lại rất khó tìm ra.
Nguyên do đã chưa được xác định mà triệu chứng cũng lờ mờ.
Có người than phiền đau bụng ngầm ngầm, ăn khó tiêu, no hơi, thay đổi thói quen đại tiện rồi mệt mỏi kinh niên, xuống cân.
Nhưng quan trọng nhất là thấy có máu trong phân.
Vâng, không táo bón, không nội ngoại trĩ mạch lươn mà phẩn lẫn chút máu tươi hoặc máu bầm. Thấy máu trong phẩn liên tục trong mươi ngày là phải tới kể lể với thầy thuốc ngay, nhất là khi đã vào tuổi ngoại tứ tuần.
Khám bệnh
Nói tới việc tới thăm lương y để khám xét cái bệnh này là ta cứ ngượng ngùng “em chã ”. Vì khi không lại phải “vạch mông” cho người coi hậu môn, phần thầm kín của con người, thì cũng lạnh mình, đỏ mặt.
Thực vậy, thử nghiệm đầu tiên mà thầy thuốc sẽ làm là khám hậu môn.
Chổng mông để vị ấy thọc ngón tay chuối mắn - ngọc ngà vào, ngoáy qua ngoáy lại từ trước ra sau, từ trên xuống dưới. Để coi mặt trong ruột có trơn tru, có cái u cái mụn nào không; rút ngón tay ra có chút máu dính vào bao cao su. Với chiêu thức ngoáy tay, thầy thuốc cũng kiểm tra coi cái tuyến tiền liệt của các ông xem có sưng, có gồ ghề. Chẳng là ung thư ruột cũng “ nhân nghĩa bà Tú Đễ ” thường tới thăm chú tuyến tinh dịch này của quý lão ông lắm đấy.
Với vài giọt hóa chất, thầy thuốc thử phân coi có vết máu.
Thử nghiệm này rất giản dị, không đau đớn mà lại rẻ tiền nhưng hữu ích thì “thần sầu”. Thần sầu vì có thể giúp ta sớm phát hiện nan bệnh, sớm điều trị, nâng cao kết quả, nhiều hy vọng lành bệnh. Do đó, ta nên làm mỗi năm.
Nếu thử nghiệm thấy có máu thì thầy thuốc sẽ thực hiện nhìn vào trong ruột. �ó là nội soi phần dưới ruột già (Flexible Sigmoidoscopy) hoặc toàn thể ruột già (Colonoscopy). Cũng giản dị nhưng phải dưới bàn tay lành nghề, kinh nghiệm.
Với một ống nhựa mềm dễ uốn, có đèn sáng dẫn đường, bác sĩ sẽ đưa sâu vào hậu môn, làm một vòng thám hiểm ruột. Thầy thuốc mao tôn cương: qua đèn, nhìn ruột rõ như ban ngày, nào là gồ ghề bướu thịt, loét lở thành ruột, bê bết máu tươi đều thấy hết, ngoại trừ bầy vi sinh vật lúc nhúc cộng sinh.
Nội soi rất quan trọng để tìm ra những bất thường của ruột, cắt lấy polyp, ngăn chặn chúng chuyển sang ung thư. Thường thường với người trên 50 tuổi, nên thực hiện mỗi dăm năm hoặc mươi năm, tùy theo thỏa thuận giữa thầy thuốc bệnh nhân.
Cuối cùng là chụp X quang ruột với chất cản quang sau khi tẩy xổ sạch sẽ đại tràng, trực tràng.
Ngày 4 tháng 3, 2008 vừa qua, lại có thêm hai phương thức để tìm kiếm ung thư ruột già được công bố. Đó là thử phân tìm DNA bất thường của tế bào ung thư –Stool DNA test và làm CT scan ruột già- virtual colonoscopy-. Nội soi do bác sĩ chuyên bao tử thực hiện còn Virtual colonoscopy do bác sĩ quang tuyến thực hiện, Một loại gas được đưa vào để làm ruột già phồng lên rồi làm CT scan để tìm polyp. Tuy nhiên, nếu có polyp thì vẫn phải nội soi để cắt chữa.
Nhiều thử nghiệm như vậy thì chúng tôi biết chọn lựa cái nào bây giờ?
Về thắc mắc này thì không có chuyên gia nào dám cả quyết trả lời. Vì mọi sự tùy theo điều kiện bệnh, tình trạng bệnh nhân, lại cũng còn tùy khả năng tài chánh, có đủ tiền trả cho nội soi hay không. Cái khó nó bó cái khôn mà. Nhiều bảo hiểm thuận trả cho chi phí này. Riêng người được hưởng Medicare bên Mỹ tuổi 50 trở lên thì chính phủ trả.
Mà tại sao lại phải thử nghiệm rắc rối như vậy. Vâng, quả tình có rắc rối, nhưng những phương thức này có thể cứu sống ta đấy. Vì với thử nghiệm, có thể tìm ra ung thư ở giai đoạn rất sớm, từ đó điều trị sẽ có nhiều kết quả hơn. Và hồi phục cũng mau hơn.
Theo Giáo sư Giải Phẫu LaSalle Leffall, Đại Học Y Khoa Howard, nếu được điều trị từ khi còn trứng nước, ung thư ruột già có từ 80% tới 90% cơ may lành hẳn; nếu để tới khi nó lan rộng thì tỷ lệ xuống còn 1/3.
Điều đáng ngại là, theo Hội Ung thư Hoa Kỳ, chỉ có 30% người được khuyến khích làm thử nghiệm tìm kiếm bệnh chịu thực hiện lời khuyên.
Ðiều trị
Có nhiều cách điều trị: bằng giải phẫu, bằng hóa chất, bằng phóng xạ tùy trường hợp.
Và nhiều người còn dùng cả “thuốc Cây-Con” gia truyền, kinh nghiệm. Có bệnh thì vái bốn phương mà. Nếu khỏi bệnh thì cũng tốt thôi.
Cứ nghe nói tới giải phẫu ung thư là đã có nhăn mặt, e ngại.
Nhưng khi tìm ra polyp sớm thì việc cắt bỏ cục thịt non này qua ống nội soi ruột giản dị như bứt một sợi lông chim. Tất nhiên là dưới bàn tay lành nghề. Còn khi đã có ung thư thì giải phẫu lấy đi đoạn ruột bị hư, như cắt bỏ đoạn ống nước tưới cây bị thủng lỗ, rồi nối hai đầu ruột với nhau. Chỉ khi nào phần ruột cắt bỏ quá dài, vì ung thư lan rộng, thì mới phải mở cái hậu môn mới nơi bụng, để phế thải phân. Nhưng ngày nay cửa sổ này cũng ít làm, vì đã có kỹ thuật tân tiến ghép nối hai đầu ruột với nhau, để phẩn vẫn ra bằng cửa sau bẩm sinh.
Mà e ngại phẫu thuật thì phải áp dụng các phương thức phòng ngừa, để chuyện xấu khỏi xẩy ra.
Các nhà y khoa học đã chứng minh rằng kiểm soát sức khỏe theo định kỳ từ tuổi 40 trở lên là cách hữu hiệu để giảm tử vong ung thư đại tràng- trực tràng.
�ây là điều cũng dễ hiểu thôi. Vì nếu nội soi thấy polyp, lấy nó đi là tránh được ung thư. May là không phải bất cứ polyp nào cũng thành ung thư. Nhưng cẩn tắc vô áy náy, cứ “nhổ cỏ nhổ tận rễ” cho chắc ăn. Thường thường cần từ 5-15 năm để polyp thành ung thư. Khám phá sớm các polyp này là chìa khóa chính để ngăn ngừa ung thư.
Dinh dưỡng với ung thư ruột
Chúng ta thường nghe nói món ăn này, nước uống kia có thể ngừa ung thư. Nhưng cũng chỉ là do kinh nghiệm cá nhân, tin tưởng dân gian, chứ khoa học chưa xác nhận.
Tuy nhiên, thầy cô y khoa học thường khuyên nên giảm mỡ béo, tăng rau trái cây có nhiều chất xơ, vận động cơ thể, giảm mập phì, bớt hút thuốc lá, uống rượu vừa phải, dùng thêm calcium, folic acid, sinh tố D, khoáng selenium, và uống viên aspirin nho nhỏ.
Về chất xơ thì Bác sĩ người Anh Dennis P.Kurkitt thấy dân chúng Uganda ăn nhiều đậu nành đậu đen, khoai lang, chuối có nhiều chất xơ nên họ ít bị ung thư ruột già. Dân chúng Hiệp Chủng Quốc Mỹ chỉ ăn có mươi gram chất xơ một ngày lại nhiều thịt béo, nên ung thư cũng hơi nhiều.
Kết quả thăm dò của Kaiser-Permanente ở Oakland, California cho thấy đa số người bị ung thư đều ăn rất ít chất xơ.
Viện ung thư Hoa kỳ khuyến cáo lạc quan hơn: nếu mọi người ăn khoảng 20-30 gr chất xơ mỗi ngày thì có thể giảm ung thư ruột già tới 50%.
Chất xơ giảm nguy cơ bằng cách nào?
Nhiều đồng ý là chất không tiêu hóa được này sẽ vô hiệu hóa tác dụng của acít mật, mà acít này được coi như một trong nhiều tác nhân gây ung thư do chính cơ thể sản xuất. Ngoài ra, chất xơ làm phẩn mềm, chất cặn bã tống xuất ra mau, tránh tiếp xúc giữa ruột và chất có thể gây ung thư.
Theo Hội Ung Thư Hoa Kỳ, người mập phì có tỷ lệ tử vong vì ung thư ruột già cao hơn người nặng bình thuờng. Kết quả nghiên cứu tại nhiều quốc gia khác cũng cho hay ăn quá nhiều thực phẩm dễ đưa tới ung thư ruột già ở đàn ông, ung thư vú ở đàn bà.
Tại sao ư thì chưa có trả lời.
-Có thể khi mập nhiều tế bào hơn thì cũng có nhiều tế bào bất mãn, nổi loạn;
-Ăn nhiều thực phẩm có thể mang vào nhiều chất gây ung thư;
-Nhiều tế bào béo là có nhiều kích thích tố như estrogen, một nguy cơ gây ra ung thư vú, tử cung.
Lời kết
Thưa đó là câu chuyện y học bên Mỹ của tháng Ba tây lịch.
Tháng 3 dương còn có ngày mồng 8 là ngày Phụ Nữ Thế Giới, ngày mà quý bà quý cô đạt được sự nam nữ bình quyền sau nhiều thế kỷ cảm thấy mình thiệt thòi, thua kém.
Tháng Ba âm mình cũng có nhiều việc đáng ghi nhớ.
Đây là tháng mà người Việt Nam ta “Dù ai đi ngược về xuôi; Nhớ ngày Giỗ Tổ mồng Mười tháng Ba”. Vâng Quốc Tổ Hùng Vương 18 đời dựng nước, tình nghĩa Vua-Tôi sâu đậm, con dân sống trong hòa bình, thịnh vượng, thái hòa.
Rồi “Tháng 3 trồng c�” là nông vụ truyền thống của người mình. Trồng cà tháng 3, làm tương tháng 6. Cà dầm tương vẫn là món ăn nhiều dân tộc tính của ta, nhất là khi “Anh đi anh nhớ quê nhà; Nhớ canh rau muống, nhớ cà dầm tương.”
Tương cà rau muống có khi cũng giúp ta giảm thiểu rủi ro đưa tới ung thư Ruột Già đấy, thưa quý thân hữu.
Vì tương cà rau muống không có chất béo động vật, không có cholesterol mà lại nhiều chất xơ thiên nhiên.
Bác sĩ Nguyễn Ý-ĐỨC
Texas- Hoa Kỳ

Hãy cảm ơn - st

Hãy cảm ơn những gì bạn muốn mà không được, vì nếu được thì bạn sẽ không còn gì để mong đợi.
- Hãy cảm ơn khi bạn không biết một điều gì đó, vì nó sẽ tạo cho bạn cơ hội để học hỏi.
- Hãy cảm ơn những giờ phút khó khăn, vì nhờ đó mà bạn trưởng thành.
- Hãy cảm ơn những nhược điểm của bạn, vì chúng cho bạn cơ hội để hoàn thiện bản thân.
- Hãy cảm ơn những sai lầm của bạn vì, nó sẽ dạy bạn những bài học có giá trị.
- Một cuộc sống phong phú đến với những người biết cảm ơn
cho những gì thất bại.
- Hãy tìm cách cảm ơn những ngày gian khổ của bạn để chúng trở thành những ân điển.

Gởi con - Bùi Nguyễn Trường Kiên

Có ai khen con đẹp. Con hãy cảm ơn và quên đi lời khen ấy. Ai bảo con ngoan. Hãy cảm ơn và nhớ ngoan hiền hơn nữa. Với người òa khóc vì nỗi đau mà họ đang mang. Con hãy để bờ vai của mình thấm những giọt nước mắt ấy. Với người đang oằn lưng vì nỗi khổ. Con hãy đến bên và kề vai gánh giúp. Người chìa tay và xin con một đồng. Lần thứ nhất con hãy tặng người ấy hai đồng. Lần thứ hai hãy biếu họ một đồng. Lần thứ ba con phải biết lắc đầu. Và đến lần thứ tư con hãy im lặng, bước đi. Con hãy biết khen. Nhưng đừng vung vãi lời khen như những cậu ấm cô chiêu vung tiền qua cửa sổ. Lời chê bai con hãy giữ riêng mình. Nụ cười cho người. Con hãy học cách hào phóng của mặt trời khi tỏa nắng ấm,. Nỗi đau. Con hãy nén vào trong. Nỗi buồn. Hãy biết chia cho những người đồng cảm. Đừng khóc than – quỳ lụy - van nài. Khi con biết ngày mai rồi sẽ đến - có bầu trời, gió lộng thênh thang. Con hãy đưa tay. Khi thấy người vấp ngã. Cần lánh xa. Kẻ thích quan quyền. Bạn. Là người biết đau hơn nỗi đau mà con đang có. Thù. Là người quặn đau với niềm vui mà con đang có. Chọn bạn sai. Cả đời trả giá. Bạn hóa thù. Tai họa một đời. Con hãy cho. Và quên ngay Đừng bao giờ tham. Dù chỉ một que tăm, sợi chỉ. Chớ thấy vui khi mình thanh thản trước điều cần nghĩ. Sự thanh thản ấy chỉ có ở người vô tâm.
Đừng sợ bóng đêm. Đêm cũng là ngày của những người thiếu đi đôi mắt. Đừng vui quá. Sẽ đến lúc buồn. Đừng quá buồn. Sẽ có lúc vui. Tiến bước mà đánh mất mình. Con ơi, dừng lại. Lùi bước để hiểu mình. Con cứ lùi thêm nhiều bước nữa. Chẳng sao. Hãy ngước nhìn lên cao để thấy mình còn thấp. Nhìn xuống thấp. Để biết mình chưa cao. Con hãy nghĩ về tương lai. Nhưng đừng quên quá khứ. Hy vọng vào ngày mai. Nhưng đừng buông xuôi hôm nay. May rủi là chuyện cuộc đời. Nhưng cuộc đời nào chỉ chuyện rủi may. Hãy nói thật ít. Để làm được nhiều - những điều có nghĩa của trái tim. Nếu cần, con hãy đi thật xa. Để mang về những hạt giống mới. Rồi dâng tặng cho đời. Dù chẳng được trả công.
Những điều cha viết cho con - được lấy từ trái tim chân thật. Từ những tháng năm lao khổ cuộc đời. Từ bao đêm chơi vơi giữa sóng cồn. Từ bao ngày vất vưởng long đong. Cha viết cho con từ chính cuộc đời cha. Những bài học một đời cay đắng. Cha gởi cho con chút nắng. Hãy giữ giữa tim con. Để khi con cất bước vào cuộc hành trình đầy gai và cạm bẫy. Con sẽ bớt thấy đau và đỡ phải tủi hờn. Đừng hơn thua làm gì với cuộc đời, con ạ. Hãy để chị, để anh giành lấy phần họ muốn. Hết mực khiêm cung dù là người đến muộn. Dù phần con chẳng ai nhớ để dành! Hãy vui lên trước điều nhân nghĩa. Quặn lòng với chuyện bất nhân. Và hãy tin vào điều có thật: Con người - sống để yêu thương.
BNTK

20 điều tôi thích bạn - st

1. Bạn đã chỉ cho tôi biết ý nghĩa thực sự của tình bạn.
2. Bạn luôn luôn nói những điều mà tôi muốn nghe.
3. Bạn không bao giờ bỏ rơi tôi.
4. Sự chân thật tuyệt đối của bạn đã giúp cho ngọn lửa tình bạn cháy mãi.
5. Tình cảm của bạn làm tôi xúc động, và cảm xúc tuyệt vời ấy sẽ còn mãi.
6. Khi ở bên bạn, tôi mới thật sự là tôi.
7. Tôi có thể nói với bạn bất cứ điều gì và bạn sẽ không chê cười.
8. Mỗi khi nghĩ đến bạn, trong tôi lại đầy ắp những cảm xúc tuyệt vời.
9. Bạn đã làm cho tôi cảm nhận được những điều mà tôi chưa bao giờ cảm nhận được trước đó.
10. Mỗi khi tôi nhìn bạn, tôi lại thấy hồi hộp lạ thường.
11. Bạn luôn là chủ đề trong những giấc mơ của tôi.
12. Bạn có một khả năng hài hước tuyệt vời.
13. Bạn luôn có những ý tưởng thật lãng mạn và thú vị.
14. Bạn làm những điều tốt đẹp cho tôi hơn là tôi đáng được nhận.
15. Khi bạn và tôi cùng nhau, chúng ta có thể làm được điều kỳ diệu.
16. Bạn và tôi rất "hợp rơ".
17. Bạn luôn có ý nghĩa trong cuộc sống của tôi.
18. Bạn đơn giản và bình dị.
19. Bạn là người đã mở cửa trái tim tôi.
20. Và dĩ nhiên tôi mến bạn vì sự thông minh của bạn

Điều học từ cuộc sống - st

Tôi đã học được từ cuộc sống: tôi không thể bắt người khác yêu mến mình, tất cả những điều tôi có thể làm là cố gắng trở thành một người đáng được yêu mến...
Tôi đã học được từ cuộc sống: tôi có thể đúng khi giận dữ ai đó nhưng không thể chấp nhận bất cứ lý do nào cho việc tôi biến thành một kẻ tàn nhẫn với người khác...
Tôi đã học được từ cuộc sống: cho dù bạn bè tôi tốt như thế nào cũng sẽ có lúc họ làm tôi bị tổn thương và tôi phải biết tha thứ cho điều đó...
Tôi đã học được từ cuộc sống: trước khi muốn tha thứ cho người khác, tôi phải tập tha thứ cho chính bản thân mình...
Tôi đã học được từ cuộc sống: khi một người không yêu mến tôi như tôi như tôi mong muốn, không có nghĩa là họ không yêu mến tôi hết lòng...
Tôi đã học được từ cuộc sống: mình phải mất nhiều năm để tạo lòng tin nơi người khác nhưng lại có thể đánh mất nó chỉ trong một giây...
Tôi đã học được từ cuộc sống: tôi phải luôn cẩn trọng vì những lỗi lầm tôi gây ra trong một khoảnh khắc, có thể làm tôi hối hận cả một đời..

Khoảnh khắc cuộc sống - st

Đôi khi có một số người lướt qua cuộc đời bạn và ngay tức khắc bạn nhận ra rằng sự có mặt của họ ý nghĩa như thế nào. Họ đã dạy bạn những bài học, đã giúp bạn nhận ra giá trị của chính mình hoặc trở thành con người mà bạn từng mơ ước. Có lẽ bạn sẽ không biết được những con người này từ đâu đến (bạn cùng phòng, người hàng xóm, vị giáo sư, người bạn mất liên lạc từ lâu hay thậm chí là một người hoàn toàn xa lạ). Nhưng khi bạn thờ ơ với họ, hãy nhớ rằng trong từng khoảnh khắc họ sẽ ảnh hưởng rất sâu sắc đến cuộc đời bạn.
Ban đầu sự việc xảy ra trông có vẻ kinh khủng, đau khổ và bất công, nhưng khi lấy tấm gương của cuộc đời ra để đối chiếu, bạn sẽ hiểu được là nếu không có những giây phút ấy để bạn vượt qua mọi khó khăn thì bạn khó có thể thấy được tài năng, sức mạnh, ý chí và tấm lòng của bạn. Mọi việc đều diễn ra có chủ đích mà không có gì
gọi là tình cờ hay may rủi cả. Bệnh tật, tổn thương trong tình yêu, giây phút tuyệt vời nhất của cuộc sống bị đánh cắp hoặc mọi thứ ngu ngốc khác đã xảy đến với bạn, hãy nhớ rằng đó là bài học quý giá. Nếu không có nó cuộc đời này chỉ là một lối đi thẳng tắp, một con đường mà không hề có đích đến cũng như bạn sống từng ngày mà không hề ước mơ. Thật sự con đường đó rất an toàn và dễ chịu, nhưng sẽ rất nhàm chán và vô nghĩa.
Những người bạn gặp sẽ ảnh hưởng đến đến cuộc đời bạn. Thành công hay thất bại, thậm chí là những kinh nghiệm tồi tệ nhất cũng chính là bài học đáng giá nhất, sẽ giúp bạn nhận ra được giá trị của chính mình. Nếu có ai đó làm tổn thương bạn, phản bội bạn hay lợi dụng tấm lòng của bạn, hãy tha thứ cho họ bởi vì chính họ đã giúp bạn nhận ra được ý nhĩa của sự chân thật và hơn nữa, bạn biết rộng mở tấm lòng với ai đó. Nhưng nếu có ai thương yêu bạn chân thành, hãy yêu thương họ một cách vô điều kiện, không chỉ đơn thuần là họ đã yêu bạn mà họ đang dạy bạn cách để yêu .
Hãy trân trọng khoảnh khắc và hãy ghi nhớ từng khoảnh khắc những cái mà sau này bạn không còn có cơ hội để trải qua nữa. Tiếp xúc với những người mà bạn chưa từng nói chuyện, và biết lắng nghe. Hãy để trái tim biết yêu thương người khác. Bầu trời cao vời vợi vì thế hãy ngẩng đầu nhìn lên, tự tin vào bản thân. Hãy lắng nghe nhịp đập của trái tim mình :"Bạn là một cá nhân tuyệt vời. Tự tin lên và trân trọng bản thân bạn, vì nếu bạn không tin bạn thì ai sẽ làm điều ấy ?".
Hãy sở hữu cuộc sống của bạn và đừng bao giờ hối tiếc về lối sống ấy. Nếu bạn thương yêu ai đó thì hãy nói cho họ biết, dù rằng sẽ bị từ chối nhưng nó có thể làm cho một trái tim tan nát có thể đập trở lại.

Hãy gọi cho tôi - st

Một ngày nào đó bạn cảm thấy buồn và muốn khóc
Hãy gọi cho tôi
Tôi không hứa sẽ làm cho bạn cười
Nhưng tôi có thể đến và khóc cùng bạn.
Nếu một ngày bạn không còn muốn nghe ai nói nữa
Hãy gọi cho tôi
Tôi sẽ đến bên bạn
Im lặng và không nói gì.
Nếu có một ngày bạn gọi cho tôi
Mà không nghe tiếng trả lời
Thì hãy đến bên tôi
Vì lúc đó tôi đang cần đến bạn.

Cây - Lá và Gió - st

Cây
Lý do tôi được gọi là cây là vì tôi thích vẽ cây, một thời gian dài, tôi vẽ một cái cây nhỏ ở góc những bức tranh của tôi. Tôi đã từng hẹn hò với năm cô gái khi tôi còn học dự bị đại học, trong số đó có một người tôi rất mến, rất mến nhưng lại không có can đảm để quen cô ấy. Cô ấy không có khuôn mặt xinh đẹp, không có những ngón tay thon dài, không có một ngọai hình nổi bật, cô ấy là một cô gái hết sức bình thường.
Tôi thích cô ấy, thật sự thích cô ấy, tôi thích sự ngây thơ, thích nét tinh nghịch, thích sự dễ thương , thông minh và yếu ớt của cô ấy. Lý do mà tôi không quen với cô ấy là vì tôi nghĩ người quá bình thường như cô ấy thì không hợp với tôi. Tôi cũng sợ rằng khi quen nhau rồi thì những tình cảm tốt đẹp tôi dành cho cô ấy cũng tan vỡ. Một phần cũng sợ những tin đồn sẽ làm tổn thương cô ấy. Tôi nghĩ rằng nếu cô ấy thật sự dành cho tôi thì cuối cùng cô ấy cũng sẽ là của tôi và tôi không việc gì phải từ bỏ mọi thứ vì cô ấy. Lý do cuối cùng đã khiến cô ấy ở bên cạnh tôi suốt 3 năm. Cô ấy nhìn tôi theo đuổi những cô gái khác và.. tôi đã làm cô ấy khóc suốt 3 năm đó…
Cô ấy muốn làm một diễn viên giỏi nhưng tôi lại là một đạo diễn vô cùng khắt khe. Khi tôi hôn người bạn gái thứ 2 thì cô ấy từ đâu đi tới, cô ấy rất bối rối nhưng cũng chỉ cười và nói "cứ tự nhiên" trước khi chạy đi. Ngày hôm sau, mắt cô ấy sưng như một hạt dẻ. Tôi cố tình không hiểu lý do tại sao cô ấy khóc và chọc cô ấy suốt ngày hôm đó. Khi mọi người đi về hết, cô ấy ngồi khóc một mình trong lớp. Cô ấy không biết tôi quay trở về lớp để lấy đồ …và tôi đã ngồi nhìn cô ấy khóc hơn một tiếng
Người bạn gái thứ tư của tôi không thích cô ấy. Có một lần hai người đã cãi nhau, tôi biết theo tính cách của cô ấy , cô ấy chắc chắn không phải là người gây chuyện nhưng tôi vẫn đứng về phía bạn gái mình. Tôi mắng cô ấy, cô ấy đã nhìn tôi với một ánh mắt thật sự shock, tôi đã không quan tâm đến cảm giác của cô ấy và bỏ đi với bạn gái của mình
Ngày hôm sau, cô ấy vẫn cười giỡn với tôi như không có chuyện gì xảy ra, tôi biết cô ấy bị tổn thương nhưng tôi nghĩ cô ấy không biết, tôi cũng đau như cô ấy vậy.
Khi tôi chia tay với người bạn gái thứ 5, tôi đã hẹn hò với cô ấy, sau khi đi chơi được vài ngày tôi nói với cô ấy tôi có chuyện muốn nói cho cô ấy, cô ấy nhìn tôi và cũng nói là có chuyện muốn nói cho tôi biết. Tôi nói cho cô ấy nghe về việc tôi chia tay và cô ấy nói cho tôi hay là cô ấy bắt đầu quen người con trai khác. Tôi biết người đó là ai, người đó đã theo đuổi cô ấy một thời gian dài, một người con trai rất dễ thương, năng động và đầy sức sống. Việc người đó thích cô ấy đã được bàn tán trong trường một thời gian dài.
Tôi không thể nói cho cô ấy biết là tim tôi đau như thế nào, tôi chỉ cười và chúc mừng cô ấy. Khi tôi về tới nhà, tim tôi đau đến nỗi tôi không thể đứng vững nổi nữa, giống như có một tảng đá đè nặng lên ngực tôi, Tôi không thở nổi, muốn hét thật to nhưng không thể. Nước mắt rơi xuống, tôi gục ngã và khóc.Đã bao nhiêu lần tôi nhìn thấy cô ấy khóc vì một người đàn ông cũng không chịu hiểu cho cảm giác của cô ấy?

Sau khi tốt nghiệp, tôi cứ đọc mãi cái sms được gửi 10 ngày sau đó "lá rời cây là vì gió cuốn đi hay là vì cây không giữ lá lại"


Suốt thời còn học dự bị đại học, tôi rất thích đi nhặt lá, tại sao ư? Tại vì tôi thấy để một cái lá rời khỏi cái cây mà nó đã dựa dẫm lâu như vậy cần phải rất can đảm.Suốt thời gian học dự bị, tôi luôn ở rất gần một người con trai, không phải là bạn trai đâu… chỉ là bạn bè thôi. Khi anh ấy có người bạn gái đầu tiên. Tôi học được một cảm giác mà trước giờ tôi nghĩ là mình không thể có – Sự ganh tị. Nỗi cay đắng đó không thể diễn tả bằng lời, giống như là cực đỉnh của đau khổ vậy. nhưng sau đó 2 tháng thì họ chia tay, tôi chưa kịp vui mừng thì anh ấy lại quen tiếp một người con gái khác
Tôi thích anh ấy và tôi biết rằng anh ấy cũng thích tôi. Nhưng tại sao anh ấy lại không hề biểu hiện? Tại sao anh ấy thích tôi mà lại không chịu bắt đầu trước. Mỗi lần anh ấy có bạn gái mới là một lần tim tôi đau nhói. Thời gian trôi qua, tim tôi đã vì anh ấy mà tổn thương rất nhiều. Tôi bắt đầu tin rằng đây chỉ là tình cảm đơn phương của mình tôi mà thôi.Nhưng nếu anh ấy không thích tôi thì tại sao lại đối xử tốt với tôi như vậy. Nó khác xa với việc anh ấy làm vì tình bạn. Thích một người sao mà khổ như vậy. Tôi có thể biết anh ấy thích gì, biết sở thích của anh ấy, nhưng tình cảm anh ấy dành cho tôi thì tôi không thể hiểu được và tôi cũng không thể nào mở lời được.
Trừ việc đó ra, tôi vẫn muốn được ở bên cạnh anh ấy, quan tâm anh ấy, chăm sóc anh ấy và yêu anh ấy, hi vọng một ngày đẹp trời nào đó anh ấy sẽ thay đổi và yêu tôi, kiểu như đợi điện thọai của anh ấy mỗi đêm, muốn anh ấy gửi tin nhắn cho mình… Tôi biết cho dù anh ấy bận thế nào, anh ấy cũng sẽ dành thời gian cho tôi. Bởi vì như vậy nên tôi đã chờ anh ấy. 3 năm thật khó mà trôi qua và nhiều lúc tôi cũng nghĩ đến chuyện bỏ cuộc. Thỉnh thoảng, tôi tự hỏi liệu tôi có nên tiếp tục đợi chờ hay không? Nỗi đau, sự tổn thương và nỗi ám ảnh đã theo tôi suốt 3 năm.
Cho đến năm tôi sắp tốt nghiệp, một chàng trai nhỏ hơn tôi một tuổi đã công khai theo đuổi tôi. Mỗi ngày anh ấy đều thể hiện tình cảm với tôi, anh ấy như một cơn gió, cố thổi một chiếc lá ra khỏi cành cây mà nó dựa dẫm, ban đầu tôi thấy hơi khó chịu, nhưng dần dần tôi đã dành cho anh ấy một góc nhỏ trong tim mình. Đến cuối cùng, tôi nhận ra rằng cơn gió đó có thể làm tôi hạnh phúc, có thể thổi tôi tới một vùng đất tốt đẹp hơn…cho nên cuối cùng tôi đã rời cây, nhưng cái cây chỉ cười và không hề khuyên tôi ở lại.

Lá lìa cành là vì gió thổi hay vì cây không giữ lá ở lại??

Gió
Bởi vì tôi thích một cô gái được gọi là Lá, bởi vì cô ấy quá dựa dẫm vào cây cho nên tôi phải trở thành một cơn gió mạnh, một cơn gió có thể cuốn cô ấy đi. Lần đầu tiên tôi gặp cô ấy là khoảng một tháng sau khi tôi chuyển trường tới đây. Tôi nhìn thấy một cô gái nhỏ nhắn hay nhìn đội trưởng và tôi chơi đá bóng. Suốt thời gian đó, cô ấy luôn ngồi đó , một mình hoặc với những người bạn chỉ để nhìn đội trưởng. Khi anh ấy nói chuyện với những cô gái khác, tôi nhận thấy sự ghen tị trong mắt cô ấy, khi anh ấy nhìn cô ấy, tôi lại thấy nụ cười trong mắt cô ấy. Nhìn cô ấy trở thành một sở thích của tôi, giống như cô ấy thích nhìn anh ấy vậy.
Một ngày, cô ấy không xuất hiện nữa, tôi cảm thấy như có gì đó trống vắng vậy. Tôi không thể giải thích nổi cảm giác của mình lúc đó , cảm thấy như là khó chịu lắm vậy, bữa đó đội trưởng cũng không tới , tôi tới lớp của 2 người, đứng ở ngòai và nhìn thấy anh ấy đang la mắng cô ấy. Mắt cô ấy ngân ngấn nước khi anh ta đi. Ngày hôm sau, tôi thấy cô ấy trở lại bình thường, vẫn ngồi đó và ngắm anh ta. Tôi đi ngang qua cô ấy và cười, tôi viết một lời nhắn và đưa cho cô ấy, cô ấy hơi ngạc nhiên, cô ấy nhìn tôi, cuời rồi nhận mảnh giấy. Ngày hôm sau, cô ấy xuất hiện, đưa tôi mảnh giấy rồi đi

"Trái tim của chiếc lá quá nặng nề, gió không thể thổi đi được đâu"

"Không phải tại vì trái tim chiếc lá quá nặng nề. Nó bởi vì chiếc lá không muốn rời khỏi cây"
Tôi trả lời lời nhắn của cô ấy như vậy và dần dần cô ấy đã chấp nhận những món quà và điện thọai của tôi. Tôi biết người cô ấy yêu không phài là tôi. Nhưng tôi có linh cảm là một ngày nào đó tôi có thể làm cho cô ấy thích tôi. Trong vòng 4 tháng , tôi công khai tình cảm của tôi với cô ấy không dưới 20 lần . Mỗi lần như vậy, cô ấy đều chuyển đề tài, nhưng tôi không bỏ cuộc. Nếu tôi đã quyết định muốn có cô ấy, tôi sẽ làm mọi cách để cô ấy thích tôi. Tôi không thể nhớ nổi là tôi đã tỏ tình với cô ấy bao nhiêu lần. Mặc dù cô ấy lảng tránh nhưng trong lòng tôi vẫn nuôi hi vọng, hi vọng một ngày cô ấy sẽ chịu làm bạn gái của tôi.
Một hôm tôi gọi điện cho cô ấy nhưng cô ấy không nói gì cả. tôi hỏi cô ấy "em đang làm gì vậy, sao em không nói gì hết vậy", cô ấy nói " Đầu của em đau lắm" "hả?" "đầu em đau lắm" cô ấy lặp lại to hơn. Tôi cúp máy và vội vàng đón taxi đến nhà cô ấy, khi cô ấy vừa ra mở cổng, tôi ôm ghì cô ấy vào lòng….và từ hôm đó…chúng tôi là một cặp

Vậy lá rời cây là vì gió thổi đi hay vì cây đã không giữ lá lại?

Thursday 25 June 2009

Câu chuyện tình yêu trong ngày 31/5 - Trang Hạ dịch

Nghiện thuốc lá suốt nhiều năm, anh không tài nào bỏ được. Chỉ còn cách giấu người yêu hút vụng trộm. Cô đành bỏ qua, vờ như không biết người yêu vẫn lén lút "hôn môi" với những chiếc đầu lọc thuốc lá.
Có lúc bực quá, cô cũng cằn nhằn:
- Hút thuốc lá ngon không? - Cô nhíu **** hỏi.
- Không ngon lành gì cả, nhưng không thể không hút.
- Em và thuốc lá, anh chọn ai?
- Cả hai. Em có cằn nhằn anh thì anh cũng không thể ngừng yêu em.
Còn nhớ hồi mới quen nhau, anh hút thuốc nhiều kinh khủng. Cứ rảnh ngón tay ra là lại thấy điếu thuốc kẹp giữa ngón trỏ và ngón giữa. Lúc thức đêm viết báo cáo thì càng khỏi nói, hút như đang tham gia cuộc thi hút thuốc lá nào đó. Cô thường ngạt thở, rát họng vì khói thuốc của người yêu.
Sau khi yêu nhau, anh mới bắt đầu bớt dần thuốc lá, những lúc vui vẻ ngồi quán với bạn bè, thường lẻn ra ngoài toa-lét một lúc châm điếu thuốc rồi vào ngay. Có lần vẫn bị bắt quả tang khi ai cũng ngửi thấy trên người anh mùi thuốc lá trộn với mùi nước hoa và nước tiểu của toa-lét công cộng, họ khẽ nhăn mặt.
Lần ấy, cô giận người yêu ghê lắm, cãi nhau to, chiến tranh lạnh suốt mấy ngày.
Có tối trời đẹp, trăng sao sáng lấp lánh, hai người bên nhau tận hưởng những giây phút lãng mạn của tình yêu, cô ngả vào lòng anh rồi... im bặt.
Anh cúi đầu xuống hỏi:
- Sao em tự dưng im ắng thế?
- Lúc nãy anh vừa hút thuốc lá à?
- Anh... à ừ... - Anh ấp úng.
Cô lập tức đẩy anh ra, đứng lánh sang một bên.
- Có một điếu thôi mà... anh không nói dối em! - Anh khổ sở cầu hoà.
- Sao anh không thể vì em mà bỏ thuốc lá đi? - Cô giận dỗi, và xen lẫn cả thất vọng.
- Em hãy cho anh một thời gian nữa được không?
- Em chỉ muốn tốt cho anh thôi, anh có biết không hả?
Kỷ niệm ba năm yêu nhau, họ hẹn nhau ra bãi biển kỷ niệm. Trên xe ô tô, bất ngờ cô sờ tay thấy một bao thuốc hút dở dưới khe ghế ngồi.
Cô không giận, như thể đã quen với việc ấy, nhưng cô giữ luôn bao thuốc. Anh sợ hãi nhìn người yêu, cô không có ý định trả bao thuốc cho anh.
- Anh hứa với em đi, anh hút nốt ba điếu cuối cùng trong bao thuốc này, rồi đừng hút nữa nhé!
Không nói nên lời, có điều gì cảm động dâng lên ăm ắp quanh đó. Anh chỉ biết cười ngượng nghịu, gật đầu.
Lúc ấy cho dù bắt anh lên rừng gươm, xuống biển lửa, anh cũng sẵn lòng.
Cô cũng biết bỏ thuốc lá đâu phải một sớm một chiều. Chỉ có điều, thấy người yêu không quyết tâm làm việc đó, cô muốn nghĩ cách giúp người yêu mình bỏ thuốc. Nào kẹo cai thuốc, thuốc đặc trị dứt cơn nghiện thuốc lá... cô đều cố mọi cách mà chẳng mang lại kết quả gì.
- Hay là em cũng học hút thuốc là, rồi em nghiện thuốc, rồi em sẽ cai thuốc làm gương cho anh?
- Ngốc lắm, có ai làm thế bao giờ!
- Biết đâu sẽ có tác dụng?
- Tại sao em lại phải ép mình làm cái điều chính em không muốn?
- Vậy làm thế nào để anh cai thuốc đây? - Cô lo lắng hỏi.
- Anh đã cố hết sức rồi! Ngốc ạ!
Vào giữa chợ đêm trung tâm thành phố, cô kéo anh vào hàng chụp ảnh Hàn Quốc, nhét đồng xu vào máy ảnh, rồi dán tấm ảnh nhỏ của mình vào ví anh:
- Lúc nào anh định bật diêm châm thuốc lá, anh hãy nhìn hình em!
---
Giằng co nhiều năm, anh phát chán vì việc cai thuốc như một bóng ma lởn vởn bao quanh họ, làm họ xung đột, giằng co, coi thường nhau, trách móc nhau, rốt cuộc, anh đề nghị chia tay nhau!
Họ cùng để nước mắt rơi suốt một đêm, sau khi gác máy điện thoại, tối hôm ấy. Anh chờ cô bỏ máy trước, rồi mới gác máy, kết thúc cuộc tình suốt mấy năm.
Cô sống nhẹ nhõm, nhưng cứ cảm thấy như cuộc sống đã thiếu đi thứ gì đó. Dường như anh đã tan biến đi trong cuộc đời cô, những vấn đề khó khăn quanh việc cai thuốc cũng tan biến đi. Nhưng giờ đây, cứ mỗi khi có ai hút thuốc, ngửi thấy hơi khói ấy, cô lại nhớ người yêu cũ da diết. Cô nhớ mùi thuốc lá trên người anh.
Nhớ tha thiết những giây phút ngả đầu lên vai anh, vai anh có mùi khói thuốc. Nhớ những lần anh tìm trăm phương nghìn kế để xua đi mùi khói thuốc ám quanh mình.
Cô bắt đầu điếu thuốc đầu tiên của mình như thế. Lúc ấy, nỗi nhớ anh trở nên mãnh liệt hơn bao giờ hết.
Cô bắt đầu điếu thuốc thứ hai trong căn phòng, khói mờ bao phủ khắp, cả đệm ga giường có mùi khói thuốc, cũng như đã biến thành những chăn gối ám khói của anh ngày xưa mà cô từng căm ghét.
Ngửi thấy hơi thuốc phảng phất đâu đây, cô mới an tâm chìm vào giấc ngủ.
Ngày nối ngày qua, cô không thể xa điếu thuốc lá nữa. Là nghiện thuốc, là yêu cơn ghiền ấy, tất cả cảm xúc không còn rõ rệt nữa. Cô chỉ biết là mình đã nghiện.
Một năm sau, họ gặp nhau bất ngờ ở góc phố. Như những người bạn cũ đã lâu không gặp gỡ, họ ra bờ biển ngồi hàn huyên. Cô đã gầy xanh đi rất nhiều, anh nhìn cô thương xót, đó có lẽ là vì lỗi lầm của anh.
Cô châm lên một điếu thuốc.
- Em hút thuốc? - Anh kinh ngạc nhìn cô.
- Vâng. Anh hút không? - Cô rít một hơi thật sâu, đưa cả gói thuốc cho anh.
- Không, anh bỏ thuốc lá rồi!
- Hả? Anh bỏ thuốc hồi nào? - Cô kinh ngạc nhìn anh.
- Nửa năm trước, vì một người anh yêu.
Cô lặng đi. Điếu thuốc giữa ngón tay run rẩy. Bao năm yêu nhau, tha thiết như thế, chỉ hy vọng người yêu bỏ thuốc lá, vậy mà không mạnh bằng một người yêu gặp sau đó nửa năm.
Cô cảm thấy mình đã thất bại hoàn toàn, trong đời, trong tình cảm.
Và cô im lặng ngồi hút hết những điếu thuốc còn lại.
- Và em, vì sao bây giờ em lại nghiện thuốc lá?
- Từ một năm trước, vì một người em yêu.
- Vậy... có phải vì em muốn giúp anh ta cai thuốc không? - Anh nghĩ đến một người nào đó đã đến thế chỗ mình trong đời cô. Hay đó là mình, một năm trước là lúc anh đòi chia tay.
Anh mở ví ra, đưa cô xem tấm ảnh nhỏ nhoi còn trong đó.
- Đây là người đã giúp anh cai thuốc, vì anh muốn được quay trở lại bên người đó!
Cô nhìn nhoà đi trong nước mắt, những giọt nước mắt to lăn xuống dọc theo gò má.
- Anh đã bỏ thuốc lá rồi. Giờ hãy để anh giúp em bỏ thuốc, có được không?

Wednesday 24 June 2009

Cách chữa phỏng bằng lòng trắng trứng - st

Cách chữa phỏng đơn giản và công hiệu bằng lòng trắng trứng.

Một việc làm trong tầm tay.

Khi huấn luyện nhân viên cứu hỏa, người ta dạy cho họ phương pháp này khi xảy ra trường hợp bị phỏng, dù mức độ có nặng đến đâu. Để sơ cứu, người ta để chỗ bị phỏng dưới vòi nước lạnh cho đến khi sức nóng giảm và những lớp da không còn bị cháy, rồi bôi lòng trắng trứng lên .

Có một người bị phỏng nước sôi gần hết bàn tay. Mặc dầu rất đau rát, họ để tay dưới vòi nước lạnh, sau đó đập hai quả trứng, lấy lòng trắng ra đánh lên một chút rồi ngâm tay vào đó. Tay họ bị phỏng nặng đến nỗi khi để lòng trắng trứng lên thì da khô lại và lòng trắng làm thành một lớp màng.

Khi biết rằng lòng trắng trứng là chất cô-la-gen (collagen) tự nhiên, họ tiếp tục bôi hết lớp này đến lớp khác trên tay, ít nhất là trong khoảng một tiếng đồng hồ. Đến chiều thì họ không còn cảm thất đau rát nữa và ngày hôm sau thì chỗ phỏng chỉ còn bị đỏ chút ít. Họ vẫn nghĩ chỗ phỏng này thể nào cũng để lại thẹo khủng khiếp lắm, nhưng 10 ngày sau, họ vô cùng ngạc nhiên khi thấy tay mình không còn vết phỏng nào, màu da cũng đã trở lại bình thường!

Chỗ phỏng đã hoàn toàn được tái tạo nhờ vào chất cô-la-gen có trong lòng trắng trứng, thật ra đó chính là nhau (placenta) chứa rất nhiều vi-ta-min.

Monday 22 June 2009

Tình yêu và tình nghĩa - sưu tầm

Đây là câu chuyện của Tình yêu và Tình nghĩa. Hai đứa ấy, chúng sống trong căn nhà của tôi, một căn nhà nhỏ, có một mảnh vườn với vài khóm cúc và một ít loại phăng xê màu trắng, tím xen kẽ.

Rắc Rối

Một ngày kia, khi tôi nghĩ rằng có lẽ tôi cần phải ra khỏi nhà. Dạo này tôi lười mọi thứ, lười ăn, lười đứng dậy, lười ra ngoài dù chỉ để hít một ít khí trời, tôi lười cả soi gương nữa. Vì thế hôm đó, tôi lấy quyết tâm bước ra khỏi cửa đến một siêu thị. Sau khi mua xong một số thứ thì rẽ vào một quán cafe nhỏ, vắng vẻ. Tôi chọn một góc bên cạnh cửa sổ, kín đáo, yên tĩnh. Bản hoà tấu violon và piano bay bổng với giai điệu If ngọt ngào và lãng mạn. Tôi ngồi đó, nhìn cuộc sống của thiên hạ diễn ra bên ngoài ô cửa sổ. Đầu óc gần như không gợn chút suy nghĩ nào. Tôi lúc này giống như vừa tỉnh dậy sau một giấc ngủ dài khi mà những viên thuốc ngủ đã phát huy hết tác dụng.

Khi đó ở nhà tôi, tình yêu và tình nghĩa đang ngồi duỗi chân ngửa cổ hong nắng trên thềm. Tình yêu hỏi Tình nghĩa:

- Tình yêu: Anh nghĩ tôi và anh sẽ sống chung với nhau mãi mãi ở đây chứ?

- Tình nghĩa: Ừ, đương nhiên rồi. Nhưng tôi sợ cậu chẳng chịu được bao lâu đâu. Cậu nhìn lại xem, căn nhà này không được chăm sóc, không có ánh nắng chỉ có bụi và tối không chịu được. Cậu quá mong manh, yếu ớt và nhạy cảm. Tôi nghĩ có lẽ cậu sẽ sớm bỏ nơi này mà đi mất thôi.

- Tình yêu chau mày, thở dài rồi nhìn ra những cánh phăng xê cười khinh khích vì bị gió cù. Nó bảo: Tôi và anh, chúng ta vẫn luôn sống có nhau. Nếu có ngày chúng ta phải chia tay, thì sẽ ra sao? Chuyện gì sẽ xảy ra?

- Tình nghĩa buồn rầu: Ngôi nhà này không có cậu sẽ ảm đạm và tối tăm. Rồi những người sống trong ngôi nhà ấy sẽ chỉ còn như những cái bóng thôi, họ sẽ đi ra đi vào, lúc ấy tôi e rằng, tôi sẽ là gánh nặng của họ. Tôi có lòng tự trọng của tôi, tôi không muốn thế.

- Tình yêu: Không, anh rất quan trọng! Con người có thể không có tình yêu nhưng người ta không thể thiếu tình nghĩa. Họ có thể sống với nhau đến chết mà không có tôi, nhưng họ sẽ chia tay sớm mai nếu không có anh.

- Tình nghĩa thở dài: Phỏng có ích gì. Tình nghĩa buộc họ lại với nhau, nhưng có khiến họ hạnh phúc không? Nó cũng giống như cái thuyền chở họ trên sông ấy, cái thuyền khiến họ nổi nhưng không khiến họ thôi khao khát được một lần được nhảy nhót chân trần trên những bãi cỏ và những vạt cải vàng như lông gà con kia. Không có cậu, tôi sẽ chỉ như là một cái hàng rào gỗ đơn điệu bao quanh ngôi nhà này. Con người tự đánh lừa mình rằng, cái hàng rào ấy sẽ bảo vệ họ, sẽ giữ họ lại bên nhau. Nhưng cậu biết đấy, là họ chỉ tự lừa phỉnh mình đấy thôi, chứ nếu muốn họ vẫn có thể trèo ra bên ngoài dong chơi đã đời rồi lại trèo vào và lại coi như không có gì xảy ra.

- Tình yêu: Anh đừng bi quan thế chứ, và cũng đừng đánh giá tôi quá cao. Tôi là đứa đỏng đảnh, tôi khiến con người mệt mỏi, đau khổ, tôi là nguyên nhân khiến họ day dứt. Tôi còn có thể biến họ thành kẻ thù của nhau nữa. Tôi cũng đã bị họ rủa xả nhiều rồi. Nếu một ngày nào đó, tôi không thể ở lại đây, anh hãy cứ ở lại nhé, tôi nghĩ rằng, ở đây có thể anh sẽ được trọng dụng hơn tôi. Tôi quá phưu lưu, họ không thích tôi đâu.

- Tình nghĩa: Cậu đùa sao? Không có cậu, tôi sẽ cô đơn đến chết héo mất. Cậu đừng vội vàng, cần phải cho con người cơ hội. Con người là lũ rắc rối, phức tạp. Bọn chúng là những sinh vật đáng thương và nhiều lúc đếch biết mình muốn gì đâu. Vì thế, cần cho họ thêm thời gian. Tôi tin rằng với họ, cho dù có bất cứ điều gì xảy ra, cậu là thứ kết dính duy nhất không gì thay thế có thể hàn gắn mọi vết thương, xoa dịu mọi nỗi đau. Là thứ có thể cứu rỗi linh hồn họ. Hãy tin tôi!

Tình yêu lấy tay vẽ vẽ lên thềm cái gì đó không xác định, rồi nó ngẩng đầu lên nghiêm nghị nhìn thẳng vào mắt Tình nghĩa. Ánh mắt nó lúc ấy giống như một đứa trẻ tin mãnh liệt rằng mình sẽ lớn lên, chỉ vài năm nữa thôi. Nó hỏi lại: Anh tin chắc thế chứ?

- Tình nghĩa gật đầu mỉm cười: Ừ, tôi tin!

Lúc ấy, một cơn gió lướt đến. Như một chú cún con, nó lăn trên sân vờn mấy chiếc lá khô. Chẳng mấy chốc chán, nó đuổi đến núp sau lưng anh bướm vàng tội nghiệp, oà một cái khiến anh này sau một giây ngơ ngác, bực bội bay đi không quên bỏ lại một câu trách "Rõ đồ trẻ con!". Gió gãi đầu gãi tai một lúc, rồi nó bay lên dụi đầu trong những tán cây xanh mát, ở trong tàng cây êm ả ấy, nó hát rì rào.

---

Tôi trả tiền cho tách cafe sữa đá rồi đứng dậy đi về, đầu óc đã tỉnh táo hơn một chút. Trên đường về nhà, thấy người ta trải hoa hướng dương trên vỉa hè. Những bó hoa vàng nắng nằm thiêm thiếp trên hè lấp loá. Tôi mua một bó, nghĩ rằng có lẽ nó thích ở bậu cửa sổ nhà tôi hơn chăng?

Nốt ruồi - Thơ Hoài Châu

Một hôm xuống phố dạo chơi,
Lang thang đi mãi như người ngây ngô,
Vô tình cô bỗng gặp cô,
Người dưng mà cứ thấy ngờ ngờ quen.
Cũng da vàng, cũng tóc đen,
Mà sao nét mặt khó quên lạ kỳ,
Mắt huyền sáng dưới đôi mi,
Má hồng dậy phấn xuân thì nao nao.
Người đâu mới khéo làm sao,
Cái môi cái mắt cái nào cũng xinh.
Nhìn cô tôi bỗng giận mình,
Ai xinh thì cũng mặc tình người ta.
Tuy rằng cô đẹp như hoa,
Nhưng tôi đâu thích vì hoa mà nhào.
Cô ơi khó nói làm sao!
Nhớ cô vì một điểm nào đó thôi,
Về nhà trợn mắt mím môi,
Vò đầu chẳng biết mấy hồi mới thông.
Thì ra chẳng phải má hồng,
Chẳng vì mắt đẹp mà lòng chơi vơi.
Chỉ vì một khoé miệng cười,
Mà làm tôi cứ ngẩn người bâng khuâng
Ai về có nhớ cô chăng ?
Ai về chẳng nhớ hàm răng cô cười.
Ai về mua lấy miệng cười,
Tôi về mua lấy nốt ruồi cô thôi.
Nếu mai có bán vành môi,
Xin cô nhớ để phần tôi nốt ruồi !!!

Ghen - Thơ sưu tầm

Chao ôi ghen lạ ghen lùng
Ghen chi mà khổ vô cùng em ơi
Người ta văn vẽ buông lời
Chứ đâu nào thiệt , cứ coi là thường

Đừng ôm ngớ ngẫn vấn vương
Cho tim ghét giận vướng thêm sợi buồn
Để đôi mắt ướt khơi nguồn
Giòng sầu lai láng tuôn trào về đêm

Buông lơi nỗi nhớ hồn êm
Mặc ai, ai nói tự kềm trái tim
Âm thầm bên cõi lặng im
Thương yêu bỏ xuống tình dìm mộ sâu

Thì ghen thôi hết đớn đau
Mắt vơi ngấn lệ canh thâu ngủ vùi
Không còn trở giấc ngậm ngùi
Nhói trong lồng ngực nụ cười héo môi

Ừ quên đi nhé em ơi
Chuyện tình rồi sẽ phai phôi sớm chiều

Bàn tay - Thơ sưu tầm

Bàn tay nắm lấy bàn tay
Sẽ chia cảm xúc của ngày đi qua
Thời gian rượt đuổi bôn ba
Thoáng thôi đã thấy tháng xa năm rời

Mới đây mà tháng tư rồi
Xoay đi nhìn lại cuộc đời có chi
Chỉ là phiền não về thi
Bon chen câu nói để ghi nỗi sầu

Ơi người ai hiểu niềm đau
Xoa cho hồn dịu bớt nhầu con tim
Chỉ ước một bàn tay êm
Nắm cho vơi nhẹ lòng rêm trong lòng

Mà sao tìm mãi vẫn không
Một bàn tay ấm hóa đông thành hè
Sương buồn đọng mắt môi tê
Hình như số phận ê chề đóng khung

Bao giờ em bước ung dung
Hai bàn tay nắm đi chung lối tình
Bao giờ ta gọi nhau mình
Để thôi đơn lẻ tay rình tìm tay

Tai hoạ bắt đầu ở Miệng - st

Hồi xưa , ở một nơi nọ có một cái hồ nước . Bên cạnh hồ , có một con rùa và hai con chim hồng hạc sống chung làm bạn với nhau . Năm đó trời hạn hán , không có một chút nước nào . Một năm trôi qua mà không có một giọt mưa ; nước hồ càng ngày càng cạn dần . Mặt trời dường như càng ngày càng nóng hơn thường lệ . Tất cả cây cỏ đều đổi sang màu cà phê , có loại trở thành màu đen . Vì nước có quá ít , mặt trời quá oi bức , thành ra nước hồ rất , rất là nóng , và vì thế những con vật sống trong hồ từng con từng con một đã dần dần trở về thượng giới .

Bấy giờ , trong tình cảnh như vậy , chú rùa này rất bồn chồn áy náy ; trong đầu luôn luôn nghĩ đủ mọi cách nhưng không biết làm sao . Nó rất muốn được giải thoát ra khỏi tình trạng này . Nó cứ nghĩ hoài nghĩ mãi ! May thay , một hôm hai vợ chồng chim hạc đến thăm . Thấy chú rùa đưa bộ mặt Phật buồn ảo não như vậy ra , vợ chồng hạc beng hỏi một cách rất thân mật , lo lắng , ân cần , tha thiết : "Có chuyện gì thế ? Anh có sao không ? Tại sao trông anh thiểu não vậy ?"

Chú rùa đáp : "Ồ ! Ồ ! Quý vị không biết ! Tôi đang ở trong tình trạng vô cùng nguy ngập ! À ... tôi nghĩ tôi sắp ... chết rồi . Chắc tôi sẽ không bao giờ gặp quý vị nữa . Ơ ... !"

Con hạc trống chặn lời : "Chúng ta là bạn thân với nhau từ lâu . Bao lâu nay , chúng ta đã từng chia xẻ buồn vui với nhau . xin cho chúng tôi biết chuyện gì đã làm cho anh buồn bã , lo lắng như vậy , chúng tôi nhất định sẽ cố gắng hết sức giúp anh , cứu anh ra khỏi tình cảnh khổ đau đó . Chúng tôi không biết vấn đề gì đã làm anh khổ tâm , thất vọng như vậy . Anh không nên như thế . Vấn đề gì cũng có giải pháp cả".

Chú hạc nói nghe có vẻ khôn ngoan lắm . Có lẽ nó tu pháp Quán Âm . Chim hạc khai ngộ ! À , để coi ...

Con rùa buồn bã , thở hơi thật dài , rồi trả lời rằng : "Tôi không biết quý vị làm gì được cho tôi , hai vị . Nhưng ... đã nhiều ngày ... tôi không có gì bỏ vô bụng . Tôi chỉ thiền quán cái bụng này . Chưa thấy khai ngộ gì cả . Cho nên , chắc tôi chết mất . A ... Không có nước , không có cá , không có ếch nhái , không có gì cả . Chắc tôi sắp chết rồi . Hoặc là từ từ mấy thằng cao bồi chúng sẽ kiếm ra tôi và mang tôi về nấu cháo ... Có lần , cách đây năm năm , tôi bị chúng bắt . May quá ! Một bà già tin tưởng Phật giáo , đã mua tôi lại và đem tôi thả về hồ . Nếu bị bắt nữa , tôi không chắc Phật A Di Đà có cứu tôi được không . Có thể Thanh Hải Vô Thượng Sư cứu được . Tôi chưa thử , nên tôi không biết . A ... mỗi khi nghĩ tới lần thoát chết kỳ đó là tôi lại nổi da gà khắp mai rùa của tôi".

Bấy giờ con hạc trống đang hết sức tập trung quán tưởng về vấn đề này . Cặp lông mày của nó đan vào nhau như vầy , hai chân bắt chéo như vầy , hai cánh xếp trên hai chân ở vị thế chim hạc , và mắt trí huệ của nó hơi nheo lại vì suy nghĩ . Con hạc mái cũng vậy , vô cùng thương cảm cho chú rùa . Rồi con hạc trống nói : "Sao anh không dọn đi chỗ khác , dọn nhà đi ?"

Con rùa , với vẽ mặt rất khổ tâm , đáp lại : "Quý vị cứ tưởng tượng xem , tôi chưa từng bao giờ đi đâu cả . Tôi đâu có xe ! Quý vị biết tôi cử động không nhanh gì cho lắm . Không có xe cộ , tôi biết làm sao được ! Hơn nữa tôi thích quê nhà của tôi . Thà tôi chết nơi đất mẹ còn hơn . Nếu bị chôn vùi ở một nơi xa lạ nào đó , quý vị nghĩ linh hồn tôi sẽ an ổn được sao ?"

Bỗng nhiên , con hạc trống ngẩng cái cổ dài lên , nói : "Tôi có một ý kiến hay , xin được nói . Với tấm lòng đầy hy vọng và hứng khởi nó nói tiếp : "À , đừng sợ ! Đừng sợ ! Tôi biết cách đây mười dặm có một cái hồ sen , cái hồ này nổi tiếng là không bao giờ cạn . Dù bị hạn hán như vầy cũng không bao giờ cạn . Chúng tôi sẽ mang anh tới đó . Rồi chúng tôi sẽ sống với anh để anh không bị cô đơn . Chúng ta sẽ cùng nhau chia sẻ ngọt bùi . Như vậy có được không ?"

Chú rùa ngẫm nghĩ . Ngay cả suy nghĩ nó cũng rất là chậm chạp . Nó nghĩ theo kiểu rùa , nhưng khôn ngoan . Nó cứ suy nghĩ như vậy cả nửa tiếng đồng hồ mới xong . Rùa rất là chậm chạm . Nó nói : "Bây giờ mười thước tôi còn không đi nổi , huống chi là mười dặm . Tôi chưa được ăn gì cả . Mười thước tôi còn đi không nổi , làm sao đi mười dặm ?"

Trông chú như sắp chết tới nơi rồi . Rồi chú hạc nói : "Đừng lo ! Chúng tôi biết vậy và đã có phương tiện giao thông cho anh . Chúng tôi đã đặt mua cho anh vé máy bay hạng nhất . Đừng lo , đừng lo . Nhưng chúng tôi có một điều kiện . Anh phải nghe kỹ kế hoạch của chúng tôi , thì chúng ta mới có thể thực hiện được".

Con rùa chăm chú rất muốn biết , đáp : "Được , được . Xin nói ". Bây giờ thì nó trả lời nhanh hơn , chỉ cần hai mươi phút để suy nghĩ thay vì nửa tiếng : "xin nói , xin hãy nói".

Con hạc giải thích : "Rất là giản dị . Hai chúng tôi lấy một sợi dây , mỗi đứa chúng tôi cắn một đầu , còn anh cắn ở giữa . Rồi chúng tôi sẽ mang anh tới chỗ đó . Nhưng anh cần phải biết là trên đường đi anh không được nói chuyện , nếu không sẽ rất nguy hiểm . Có thể cái mai của anh sẽ không còn nguyên vẹn - mỗi miếng một nơi , hoặc có thể trở thành bột rùa , tan ra như khoai nghiền . Trên đường đi dù có chuyện gì xảy ra , dù anh có hồi hộp , nóng giận hay bị khiêu khích gì chăng nữa , anh cũng đừng bao giờ , đừng bao giờ mở miệng . Chỉ trong vòng nửa tiếng , chúng ta sẽ tới nơi . Anh nhớ đó".

Chú hạc dặn dò kỹ lưỡng một lần nữa : "Nhớ bậm răng lại , đừng nói , ngay cả ngáp cũng không được , hắt hơi cũng không được luôn . Anh phải kiên nhẫn , tự kiềm chế chính mình cho tới khi đến nơi . Mọi chuyện xong xuôi . Sẵn sàng ? Rõ chưa ? Chuẩn bị , và chúc anh may mắn".

Nói rồi hai con hạc cắn hai đầu dây , con rùa cắn ở giữa . Chúng bay đi từ chỗ này sang chỗ khác . Bay qua cánh đồng xanh , ruộng hoa đỏ , bãi cỏ khô màu cà phê - như bên California khi chúng ta tới viếng kỳ rồi , một hai tuần sau nó xanh tươi trở lại - băng qua nhiều cảnh đẹp . Chú rùa thích quá không còn cảm thấy nhớ nhà nữa . Nhiều lần chú muốn mở miệng ra khen cảnh trí chung quanh . Ồ , cây thông đẹp quá ! Bánh chapati thơm tho quá ! Trà Ấn Độ ngon quá ! Cô gái Âu Lạc đẹp quá ! Bài hát Trung Hoa hay quá ! Nước thích quá ! Nhưng nó nhớ lời dặn . Nó nhớ con hạc đã dặn là không được mở miệng dù bất cứ lý do gì . Thành ra nó ráng kiềm chế , để tất cả sự chú ý vào cái miệng , và không bao giờ mở ra .

Nhưng ... luôn luôn có chữ "nhưng". Nhưng , chúng bay qua một ngôi làng nọ có một đám con nít đang chơi đùa . Quý vị con nít mà , chúng nó rất là ranh mãnh . Khi trông thấy hai con hạc và một con rùa đi với nhau như vậy , chúng bắt đầu reo hò , nhảy nhót , chọc ghẹo chú rùa . Bây giờ , chú rùa không thể chịu nổi nữa rồi . Không bao giờ trông đời , tuy sống già như vậy , nó chưa hề bị một người nào khinh bỉ nó như vậy . Cái ngã của nó bị tổn thương ! Lòng tự trọng của nó đã bị tiêu hao gần hết , trí huệ của nó bị méo mó , và tính hãnh diện của nó sôi lên sùng sục như khi quý vị đốt lò lên đến hai trăm độ . Nó liếc cặp mắt rùa xuống mặt đất bên dưới và mở miệng rùa ra nói : "Câm miệng ! Câm miệng chúng mày lại !"

Vừa nói xong , nó không còn là rùa nữa . Nó được giải thoát ! Thoát khỏi cái mai của nó !

Vì thế Đức Phật nói rằng : "Trong thế giới này , có biết bao nhiêu người chỉ vì mở miệng mà gặp tạ họa . Cho nên , hãy coi chừng , chỉ nói chuyện khi nào cần thiết".

Câu chuyện này ngụ ý là như vậy .

Bề ngoài có thể gạt người - st

Có một người rất giàu và rất nghiện rượu . Một hôm ông phải đi ra ngoài , ông lo rằng gã đầy tớ sẽ ăn vụng thức ăn hay uống rượu ngon của ông trong khi ông vắng nhà . Dĩ nhiên , ông đã rất cẩn thận : ông đã chọn một gã đầy tớ trông rất ngu đần , một kẻ không quá xảo quyệt và không biết trộm thức ăn hay tìm lý do bào chữa . Dù vậy , ông vẫn cẩn thận lo lắng về gã đầy tớ .

Nên ông nói với gã đầy tớ : "Bây giờ hãy ở nhà trông chừng nhà cho ta . Có một miếng thịt heo treo trong bếp , nhưng chỉ xem chừng thôi , không được đụng tới ! Và có một con gà sống ở bên cạnh bếp . Cũng đừng đụng tới nó . Hãy trông chừng đừng để chó mèo tới ăn mất". Rồi ông nói : "Có một cái nồi ở đó đã được đậy kín . Ðó là thuốc chuột , cho nên đừng đụng tới".

Rồi sau khi ông đi khỏi , anh đầy tớ lấy miếng thịt heo xuống nướng ăn . Kế tiếp , anh ta bắt con gà , giết nó ăn thịt luôn . Ðồng thời anh ta cũng uống rượu để nhậu chung với thức ăn . Rồi , khoái khẩu và say sưa , anh ta nằm xuống ngủ một giấc ngon lành .

Khi người chủ trở về , ông thấy gã đầy tớ nằm trên ghế sa-lông , mùi rượu nồng nặc cùng những miếng xương gà rải rác khắp nơi , vì anh đầy tớ đá chúng văng tứ tung trong khi ngủ . Nên ông kêu gã đầy tớ thức dậy và nói : "Ê ! Con gà và miếng sườn heo của tao đâu ? Còn rượu nho của tao đâu - Tao ý nói , thuốc chuột ở đó đâu mất rồi ?"

Rồi gã đầy tớ bắt đầu khóc lóc , và khóc lóc dữ dội . Anh ta quỳ trên sàn nói : "Xin ông tha cho con ! Con rất vâng lời ông . Con hết sức trông chừng nhà , nhưng chẳng may có con mèo tới , nó leo lên nóc bếp lấy miếng thịt heo ăn sạch . Rồi con chó thấy con mèo làm vậy nên nó bắt con gà ra ngoài ăn . Con sợ ông về nhà sẽ la mắng hay giết con , nên con uống thuốc độc ! Nhưng không hiểu tại sao vẫn chưa chết vậy cà ? (Sư Phụ và mọi người cười)

Gã đầy tớ muốn tự sát nhưng không chết ! Cho nên quý vị cần phải cẩn thận đối với người khác . Dù có người trông ngu đần nhưng không có nghĩa là họ thật sự ngu đần . Và có người trông ngọt ngào nhưng chưa chắc đã ngọt ngào . Hãy xem cách họ làm việc và xem kết quả công việc , hay nỗ lực của họ . Rồi quý vị sẽ biết người đó từ bên trong . Ðừng chỉ nhìn bên ngoài và phán xét người đó tốt hay không .

Tương tự như khi chúng ta tìm một vị thầy , hầu hết chúng ta đều thích ngọt ngào , cho nên rất thích nghe nói ngọt : giọng nói dịu dàng , cử chỉ lịch sự , cách đối xử thân ái thích hợp với bản ngã , cặp mắt và thói quen của chúng ta . Vì vậy chúng ta cảm thấy rất dễ tìm một vị thầy hay vị minh sư có bản tính ngọt ngào , một người ăn nói nhẹ nhàng , lịch sự v.v...

Nhưng đó chỉ là một phần của cá tính , có thể là như một tiếp viên hàng không . Không chắc là một người như vậy sẽ giúp được chúng ta , hay có giáo lý chân thật bên trong . Bởi vì có nhiều người nói chuyện rất nhỏ nhẹ nhưng lại làm những việc rất tai hại cho chính họ và xã hội , luôn luôn tạo nên những kết quả xấu hoặc phủ định . Trong trường hợp đó , người này có thể trông ngọt ngào hay nhỏ nhẹ , nhưng không làm được gì tốt cho chính họ hay cho xã hội nói chung .

Cô lái đò - st

Xưa, có một thiền sư có việc phải sang sông. Ngồi trên đò, sư cũng hơi kinh ngạc vì nhan sắc dễ coi của cô gái miền quê. Ðến lúc lên đò, hành khách mỗi người phải trả cho cô một quan. Sư cũng định thế, không ngờ cô gái hóm hỉnh bảo:
- Xin nhà thầy trả cho tôi hai quan!
Sư còn đang ngạc nhiên thì cô lái đã tiếp:
- Một quan cho tiền đi đò và một quan về khoản nhìn người lái.
Vốn không ưa tranh cãi lôi thôi. Sư liền trả cho cô hai quan tiền, nhưng trong bụng hơi tấm tức.
Bận về sư cứ dí mũi xuống sàn thuyền, không dám nhìn lên, nào ngờ lần này cô lái bảo:
- Xin nhà thầy cho xin năm quan!
Không nhịn được nữa, nhà sư cãi:
- Nhưng tôi có nhìn cô đâu nào?
Cô lái mĩm cười:
- Ðồng ý là thầy không nhìn tôi bằng mắt, nhưng thầy lại nhìn bằng tâm ... Vì thế tôi mới tăng giá gấp đôi lên cơ chứ!

Mình Thương Ai Nhất - st

Phàm nói đến thương yêu thì những người được thương là cha mẹ, vợ chồng, con cái, anh em... Ðó là những đối tượng được thương đứng hàng đầu mà không ai phủ nhận. Nhưng tại sao đây hỏi "mình thương ai nhất?" "Ai" mà mình thương nhất đó là nhân vật nào mà quan trọng đến thế?
Một hôm vua Ba Tư Nặc hỏi phu nhân Mạt Lợi, "Trên đời nầy ái khanh yêu ai nhất?"
Phu nhân Mạt Lợi đáp: Dĩ nhiên, người thiếp yêu chính là bệ hạ.
Vua Ba Tư Nặc nói: Trẫm cũng đoán rằng khanh sẽ nói như thế.
Phu nhân Mạt Lợi mĩm cười: Tâu bệ hạ, nếu thánh thượng cho phép, thần thiếp sẽ nói khác đi một tí, nhưng xác thực hơn.
Vua Ba Tư Nặc bảo: Khanh cứ nói!
Phu nhân Mạt Lợi thưa: Tâu bệ hạ, người mà thần thiếp yêu quý nhất, chính là thần thiếp.
Vua Ba Tư Nặc ngạc nhiên: Sao? Mình lại yêu mình? Trẫm không hiểu khanh muốn nói gì?
Phu nhân Mạt Lợi thưa: Tâu bệ hạ, vì có ái trọng tự ngã mình, nên thần thiếp mới yêu thương bệ hạ, vì bệ hạ là người đem lại hạnh phúc cho cái tự ngã nầy.
Vua Ba Tư Nặc nói: Trẫm biết điều đó, nhưng vẫn chưa hiểu rõ ý của khanh.
Phu nhân Mạt Lợi dè dặt: Tâu bệ hạ, thần thiếp mạn phép nêu ra một câu hỏi, "Trên đời nầy bệ hạ yêu thương ai nhất?".
Vua Ba Tư Nặc cười: Ái khanh chứ còn ai!
Phu nhân Mạt Lợi hỏi tiếp: Giả sử thần thiếp yêu thương một người đàn ông khác thì bệ hạ sẽ làm gì?
Vua Ba Tư Nặc lúng túng: À, trẫm sẽ... trẫm sẽ...
Phu nhân Mạt Lợi tiếp lời: Bệ hạ sẽ nổi trận lôi đình, chém đầu thần thiếp ngay lập tức phải không?
Vua Ba Tư Nặc giả lả: Khanh hỏi rắc rối qúa! Rắc rối thật!
Phu nhân Mạt Lợi hỏi: Tâu bệ hạ, có đúng thế không ạ?
Vua Ba Tư Nặc đáp: À... à...
Phu nhân Mạt Lợi hỏi dồn: Ðúng, phải không bệ hạ?
Vua Ba Tư Nặc im lặng giây lâu, nói: Có lẽ khanh nói đúng.
Phu nhân Mạt Lợi nói: Thế là bệ hạ đã đáp câu hỏi của thần thiếp rồi!
Yêu người ta nhất đời mà người ta yêu kẻ khác thì chặt đầu. Như vậy có yêu nhất đời chưa? Nếu yêu nhất đời thật, thì dù người ta có thương ai khác, mình cũng vẫn thương người ta. Ðằng nầy người ta không thương mình thì mình chặt đầu, vậy thương đó là qua ai? Thương đó là vì mình! Mình chỉ thương mình thôi! Tất cả mọi đối tượng mà mình thương mến đều vì mình mà mình thương, thương người qua tự ngã của mình đó vậy.
Hôm sau vua Ba Tư Nặc xa giá đến tinh xá Kỳ Viên thăm Phật, và trình bày câu chuyện đối đáp giữa vua và hoàng hậu. Phật xác nhận ý kiến của phu nhân Mạt Lợi qua bài kệ như sau:
Tâm ta đi cùng khắp
Tất cả mọi phương trời
Cũng không tìm thấy được
Ai thân hơn tự ngã
Ði tìm khắp phương trời
Cũng không tìm đâu thấy
Ai thân hơn tự ngã
Vậy ai yêu tự ngã
Chớ hại tự ngã người
Ða số người đời thương tự ngã mình hơn hết mà không biết, cứ nghĩ thương người nầy hết lòng, thương người kia hết lòng. Hoặc giả có biết mình thương tự ngã mình cũng không can đảm nói thật, nói gạt thiên hạ là mình thương chúng sanh, chớ đích thực mình thương mình là gốc