Chiều nầy muội có buồn không
Nếu như thiếu vắng những dòng E-mail?
Dường như hoa cũng buồn hiu
Những bài nhạc cũng theo chiều lặng yên
Thế rồi vắng cả đêm đêm
Trời đang gội nắng bỗng chìm trong mưa
Mình quen nhau chẳng tình cờ
Vừa mail đi đã ngóng chờ hồi âm
Có gì như thể bâng khuâng
Khi tan khi hợp khi gần khi xa
Mình đem cái nhớ thật thà
Gởi nhau qua Net như là chung đôi
Vắng tin lòng lại bồi hồi
Bỗng dưng mình thấy đơn côi lạ thường
Như giáo đường vắng tiếng chuông
Như chùa không tiếng kinh buồn công phu
Mượn câu lục bát Nguyễn Du
Gởi lòng cho Muội như ru chính mình!
Trần Gia Tĩnh Tâm
Monday, 27 July 2009
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment