Tuesday 28 July 2009

Cô Hàng Chè Ơi

Tôi còn có mỗi cây đàn
Muốn đem đi bán nhưng nàng cự tôi
Gặp nhau cứ nói xa xôi
"Cây đàn mà bán thế thôi tuyệt tình"
Tôi nghe nhẹ nhõm trong mình
Ngẩn ngơ giả bộ đứng nhìn trời mây
"Đàn kia nếu lỡ đứt dây
Sợ người nghe trách tôi đây lỡ làng"
Thời gian đưa đẩy nhịp nhàng
Mỗi ngày tôi tới cô hàng chè xanh
Uống chè lòng nghĩ quẩn quanh
Ước chi bóng nắng đừng nhanh xế chiều
Để tôi nhìn dáng mỹ miều
Mỉm cười mời khách yêu kiều làm sao
Gần người tim cứ nao nao
Chè xanh thơm ngát khát khao mơ màng
Đêm đêm dạo bước cùng nàng
Ngắm trăng hóng gió dịu dàng bên cô
Ngày ngày chung bước ra dô
Như thuyền gặp sóng nhấp nhô sông dài
Ngờ đâu tôi cứ miệt mài
Chăm lo cái bếp đun hoài nước sôi
Tôi liền năn nỉ ỉ ôi
Cô hàng chè hỡi cho tôi bán đàn ...

No comments:

Post a Comment