Tuesday 28 July 2009

Quên đem cây đàn

Tối nay tôi đến nhà em
Nửa đường mới biết quên đem cây đàn
Ừ thôi chuyện đã lỡ làng
Cần chi tích tịch tàng tàng mỏi tay
Hỏng chừng giọng nói đắm say
Em nghe mê lúc ngồi ngay cạnh mình
Đêm xuân gió mát tự tình
Nhẹ nhàng mở cửa thình lình ...đứng im
Ngỡ như máu chảy ngược tim
Mới hay em đã như chim xổ lồng
Cùng ai cười nói mặn nồng
Gió khuya thổi mái tóc bồng ngang vai
Tôi nghe từng tiếng bi ai
Thế là một chuyện liêu trai tình tàn
Bước đi lòng thấy nhẹ nhàng
Cũng may quên vác cây đàn đêm nay

No comments:

Post a Comment