Chao ôi ghen lạ ghen lùng
Ghen chi mà khổ vô cùng em ơi
Người ta văn vẽ buông lời
Chứ đâu nào thiệt , cứ coi là thường
Đừng ôm ngớ ngẫn vấn vương
Cho tim ghét giận vướng thêm sợi buồn
Để đôi mắt ướt khơi nguồn
Giòng sầu lai láng tuôn trào về đêm
Buông lơi nỗi nhớ hồn êm
Mặc ai, ai nói tự kềm trái tim
Âm thầm bên cõi lặng im
Thương yêu bỏ xuống tình dìm mộ sâu
Thì ghen thôi hết đớn đau
Mắt vơi ngấn lệ canh thâu ngủ vùi
Không còn trở giấc ngậm ngùi
Nhói trong lồng ngực nụ cười héo môi
Ừ quên đi nhé em ơi
Chuyện tình rồi sẽ phai phôi sớm chiều
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment