Monday 22 June 2009

Tình yêu và tình nghĩa - sưu tầm

Đây là câu chuyện của Tình yêu và Tình nghĩa. Hai đứa ấy, chúng sống trong căn nhà của tôi, một căn nhà nhỏ, có một mảnh vườn với vài khóm cúc và một ít loại phăng xê màu trắng, tím xen kẽ.

Rắc Rối

Một ngày kia, khi tôi nghĩ rằng có lẽ tôi cần phải ra khỏi nhà. Dạo này tôi lười mọi thứ, lười ăn, lười đứng dậy, lười ra ngoài dù chỉ để hít một ít khí trời, tôi lười cả soi gương nữa. Vì thế hôm đó, tôi lấy quyết tâm bước ra khỏi cửa đến một siêu thị. Sau khi mua xong một số thứ thì rẽ vào một quán cafe nhỏ, vắng vẻ. Tôi chọn một góc bên cạnh cửa sổ, kín đáo, yên tĩnh. Bản hoà tấu violon và piano bay bổng với giai điệu If ngọt ngào và lãng mạn. Tôi ngồi đó, nhìn cuộc sống của thiên hạ diễn ra bên ngoài ô cửa sổ. Đầu óc gần như không gợn chút suy nghĩ nào. Tôi lúc này giống như vừa tỉnh dậy sau một giấc ngủ dài khi mà những viên thuốc ngủ đã phát huy hết tác dụng.

Khi đó ở nhà tôi, tình yêu và tình nghĩa đang ngồi duỗi chân ngửa cổ hong nắng trên thềm. Tình yêu hỏi Tình nghĩa:

- Tình yêu: Anh nghĩ tôi và anh sẽ sống chung với nhau mãi mãi ở đây chứ?

- Tình nghĩa: Ừ, đương nhiên rồi. Nhưng tôi sợ cậu chẳng chịu được bao lâu đâu. Cậu nhìn lại xem, căn nhà này không được chăm sóc, không có ánh nắng chỉ có bụi và tối không chịu được. Cậu quá mong manh, yếu ớt và nhạy cảm. Tôi nghĩ có lẽ cậu sẽ sớm bỏ nơi này mà đi mất thôi.

- Tình yêu chau mày, thở dài rồi nhìn ra những cánh phăng xê cười khinh khích vì bị gió cù. Nó bảo: Tôi và anh, chúng ta vẫn luôn sống có nhau. Nếu có ngày chúng ta phải chia tay, thì sẽ ra sao? Chuyện gì sẽ xảy ra?

- Tình nghĩa buồn rầu: Ngôi nhà này không có cậu sẽ ảm đạm và tối tăm. Rồi những người sống trong ngôi nhà ấy sẽ chỉ còn như những cái bóng thôi, họ sẽ đi ra đi vào, lúc ấy tôi e rằng, tôi sẽ là gánh nặng của họ. Tôi có lòng tự trọng của tôi, tôi không muốn thế.

- Tình yêu: Không, anh rất quan trọng! Con người có thể không có tình yêu nhưng người ta không thể thiếu tình nghĩa. Họ có thể sống với nhau đến chết mà không có tôi, nhưng họ sẽ chia tay sớm mai nếu không có anh.

- Tình nghĩa thở dài: Phỏng có ích gì. Tình nghĩa buộc họ lại với nhau, nhưng có khiến họ hạnh phúc không? Nó cũng giống như cái thuyền chở họ trên sông ấy, cái thuyền khiến họ nổi nhưng không khiến họ thôi khao khát được một lần được nhảy nhót chân trần trên những bãi cỏ và những vạt cải vàng như lông gà con kia. Không có cậu, tôi sẽ chỉ như là một cái hàng rào gỗ đơn điệu bao quanh ngôi nhà này. Con người tự đánh lừa mình rằng, cái hàng rào ấy sẽ bảo vệ họ, sẽ giữ họ lại bên nhau. Nhưng cậu biết đấy, là họ chỉ tự lừa phỉnh mình đấy thôi, chứ nếu muốn họ vẫn có thể trèo ra bên ngoài dong chơi đã đời rồi lại trèo vào và lại coi như không có gì xảy ra.

- Tình yêu: Anh đừng bi quan thế chứ, và cũng đừng đánh giá tôi quá cao. Tôi là đứa đỏng đảnh, tôi khiến con người mệt mỏi, đau khổ, tôi là nguyên nhân khiến họ day dứt. Tôi còn có thể biến họ thành kẻ thù của nhau nữa. Tôi cũng đã bị họ rủa xả nhiều rồi. Nếu một ngày nào đó, tôi không thể ở lại đây, anh hãy cứ ở lại nhé, tôi nghĩ rằng, ở đây có thể anh sẽ được trọng dụng hơn tôi. Tôi quá phưu lưu, họ không thích tôi đâu.

- Tình nghĩa: Cậu đùa sao? Không có cậu, tôi sẽ cô đơn đến chết héo mất. Cậu đừng vội vàng, cần phải cho con người cơ hội. Con người là lũ rắc rối, phức tạp. Bọn chúng là những sinh vật đáng thương và nhiều lúc đếch biết mình muốn gì đâu. Vì thế, cần cho họ thêm thời gian. Tôi tin rằng với họ, cho dù có bất cứ điều gì xảy ra, cậu là thứ kết dính duy nhất không gì thay thế có thể hàn gắn mọi vết thương, xoa dịu mọi nỗi đau. Là thứ có thể cứu rỗi linh hồn họ. Hãy tin tôi!

Tình yêu lấy tay vẽ vẽ lên thềm cái gì đó không xác định, rồi nó ngẩng đầu lên nghiêm nghị nhìn thẳng vào mắt Tình nghĩa. Ánh mắt nó lúc ấy giống như một đứa trẻ tin mãnh liệt rằng mình sẽ lớn lên, chỉ vài năm nữa thôi. Nó hỏi lại: Anh tin chắc thế chứ?

- Tình nghĩa gật đầu mỉm cười: Ừ, tôi tin!

Lúc ấy, một cơn gió lướt đến. Như một chú cún con, nó lăn trên sân vờn mấy chiếc lá khô. Chẳng mấy chốc chán, nó đuổi đến núp sau lưng anh bướm vàng tội nghiệp, oà một cái khiến anh này sau một giây ngơ ngác, bực bội bay đi không quên bỏ lại một câu trách "Rõ đồ trẻ con!". Gió gãi đầu gãi tai một lúc, rồi nó bay lên dụi đầu trong những tán cây xanh mát, ở trong tàng cây êm ả ấy, nó hát rì rào.

---

Tôi trả tiền cho tách cafe sữa đá rồi đứng dậy đi về, đầu óc đã tỉnh táo hơn một chút. Trên đường về nhà, thấy người ta trải hoa hướng dương trên vỉa hè. Những bó hoa vàng nắng nằm thiêm thiếp trên hè lấp loá. Tôi mua một bó, nghĩ rằng có lẽ nó thích ở bậu cửa sổ nhà tôi hơn chăng?

No comments:

Post a Comment